truyện hàn tổng anh là đồ khốn

Chương 1: Giá Như


Cạch...
Anh vẫn về, cô kể từ bên trên ghế chạy lại hùn anh túa áo khóa ngoài.
"Chúng tớ chia ly cút." Vẻ mặt mày anh lênh láng ngán ghét bỏ lời nói tâm sự cũng rét thấu xương thẳng thực hiện động tác của cô ý khựng lại.

Bạn đang xem: truyện hàn tổng anh là đồ khốn

Cô gượng gập cười cợt nói:"Tại sao?"
Anh tảo mặt mày qua chuyện phía không giống rảnh rỗi nhạt nhẽo đáp:"Uyên Nhi về rồi.

Ngày bại tiếp tục dọn cho tới trên đây ở."
Ha nghe cho tới trên đây cô ngay lập tức hiểu đi ra từng chuyện.

Người thương hiệu Uyên Nhi bại đó là người nhưng mà người cô yêu thương luôn luôn nhung ghi nhớ đợi ngóng.

Từng ấy năm vừa qua cô biết tôi chỉ là 1 trong thế thân thiện ko rộng lớn ko tầm thường vẫn ngu ngốc nhận định rằng tấm lòng của tôi tiếp tục lúc lắc động được trái ngược tim của những người con trai trước mặt mày.

Nhưng căn bạn dạng anh ko hề yêu thương cô.
Nay chủ yếu công ty vẫn về, anh cũng lên giờ đồng hồ ngầm xua đuổi người cô cũng không còn lí vì thế gì ở lại.
Cô ngấc mặt mày lên nuốt nước đôi mắt nhập vào nói:"Được ngày mai em tiếp tục dọn cút."
Anh ko ngờ cô lại đơn giản và dễ dàng thuận tình như vậy nên với tương đối ngạc nhiên nhìn cô.
Còn cô không đủ can đảm nhìn trực tiếp mặt mày anh bởi vì cô hoảng sợ Lúc nhìn nhập tiếp tục thấy khuôn mặt mày rét tanh tưởi, ánh nhìn nhìn cô lênh láng ngán ghét bỏ.

Cô lấy toàn cỗ nhức nhối nuốt ngược nhập ko nhằm lòi ra mặt mày bất kì biểu cảm này.
Chỉ nghe thấy giọng anh trầm thấp mặt mày tai:"Em ham muốn từng nào tiền? Cho tôi một số lượng tôi tiếp tục gửi mang lại em."
Tay siết chặt nhập trang phục, nhập ánh nhìn xoẹt qua chuyện một tia kể từ giễu.

Thì đi ra tía năm vừa qua ở mặt mày chở che một lòng móc không còn tim gan góc vì thế người con trai này sau cùng chỉ nhận lại được câu nói: em ham muốn bao nhiêu? Trong đôi mắt anh cô đơn giản người hám lợi thôi sao?
Cô hít hít một tương đối thiệt thâm thúy vẻ mặt mày điềm tĩnh, tay buông lỏng:"Tiền em ko cần thiết."
Ánh đôi mắt nghi hoặc của anh ý quăng cho tới, lời nói trình bày với chút tức giận:"Vậy em ham muốn gì?"
"Ở mặt mày em thực hiện một cặp tình nhân niềm hạnh phúc một ngày." Ánh đôi mắt cô với chút tránh mặt, cố đề nén chua sót nhưng mà gượng gập cười:"Dù sao về sau anh cũng chính là các bạn trai của những người không giống, nhân thời cơ sau cùng em trên đây hưởng thụ ko được sao?"
Ánh đôi mắt anh nhìn cô thâm thúy không nghĩ tới được, tiếp sau đó đáp:"Được."
Cứ cho rằng cô ngu ngốc vậy cứ nhằm cô ngu ngốc nốt chuyến này.
Nằm nhập lồng ngực săn bắn Chắn chắn lênh láng êm ấm tuy nhiên cô ko tài này ngủ được.

Thứ hóa học lỏng rét ấm kể từ khóe đôi mắt trào đi ra.

Cô vốn liếng chẳng mạnh mẽ và uy lực như vẻ vẻ ngoài, vỏ quấn cô tự động đưa đến cho chính bản thân thời điểm hiện tại đã trở nên tấn công mang lại vỡ nhừ.
Người con trai của cô ý không còn ngày mai tiếp tục thuộc sở hữu người đàn bà không giống.

Không trình bày đúng mực người con trai này trước đó chưa từng là của cô ý nhưng mà chỉ vì thế cô nhiều tự tình vẽ hoa tăng lá.

Biết rõ rệt bạn dạng thân thiện đơn giản thế thân thiện của những người tớ vẫn đâm nguồn vào nhằm rồi nhận đầy đủ đắng cay tủi hờn.
Cô trả tay vuốt nhẹ nhõm gò má, sinh sống mũi anh nhẹ dịu để lên trên một nụ thơm nhè nhẹ nhõm.

Sau bại ko biết qua chuyện bao lâu cô cũng dần dần thiếp cút.
Sáng ngày tiếp theo...
Khi tỉnh dậy ko thấy anh đâu, khóe môi cô khẽ cong lên một nụ cười cợt chua sót.

Thu xếp đoạn bạn dạng thân thiện, cô lấy kể từ ở bên trong tủ đi ra một cái vali phủ một tờ lớp bụi mỏng manh.

Phủi sạch sẽ lớp lớp bụi cô nhẹ dịu xếp từng cỗ ăn mặc quần áo nhập vào một cơ hội tức thì ngắn ngủi, dụng cụ cũng xếp ngăn nắp bên phía trong.
Thời gian tham tía năm cứ thế nhưng mà tiêu xài nghiền vẽ nên vết chấm không còn mang lại cuộc tình lênh láng chẳng bao nhiêu màu sắc hồng.

Từ ni về sau cô và anh từng người một phía.

Cô tiếp tục gạt quăng quật anh thoát khỏi cuộc sống đời thường của tôi nhưng mà hạnh phúc sinh sống tiếp.

Còn anh sẽ tiến hành giải bay ôm đái người đẹp nằm trong công cộng sinh sống một cuộc sống niềm hạnh phúc mỹ mãn.

Truyện Huyền Huyễn
Kỳ thực cô ko cam tâm, đặc biệt ko cam tâm.

Nhưng giờ khắc này cô cũng không thể làm cái gi không giống ngoài chọn lựa cách buông quăng quật.

Nước đôi mắt ko tự động công ty được nhưng mà rơi xuống.
Cô xách vali thoát khỏi chống quyết định tách cút thì thấy anh đang được ngồi mặt mày bàn ăn.

Xem thêm: Những giải đấu và pha hightlight bóng đá tuyệt đỉnh trên Xoilac365

Thấy anh cô tương đối ngây người, cô cứ nghĩ về anh tiếp tục lại một đợt tiếp nhữa thất ước.

Lời trình bày ngày hôm qua vốn liếng đơn giản trong những khi tức thời nhưng mà tâm sự vốn liếng chẳng với kỳ vọng này tuy nhiên thiệt ko ngờ anh lại thỏa mãn nhu cầu.
Thấy cô kéo vali anh tương đối nhíu mi nói:"Chẳng nên em ham muốn tôi thỏa mãn nhu cầu nằm trong em thực hiện một cặp tình nhân niềm hạnh phúc một ngày sao? Giờ vẫn ham muốn tách cút rồi?"
Cô kéo vali lại mặt mày bàn kéo ghế ngồi xuống:"Em tưởng anh...quên rồi." Hai chứ cuối âm điệu nhỏ xuống vẫn đầy đủ mang lại anh nghe được.
"Em nghĩ về tôi là người thất hứa?"
Cô cười cợt rét nhập lòng:"Chẳng lẽ ko phải?"
Anh tức thời cứng họng, liếc cô một chiếc rồi vùng dậy lên lầu.
Anh xuống lầu với cỗ trang phục đen sì nhìn cô một chiếc rồi nói:"Đi, tôi trả em đi dạo."
Đây là chuyến trước tiên nhập xuyên suốt tía năm vừa qua anh dữ thế chủ động ham muốn dẫn cô đi dạo.

Nếu là trước bại có lẽ rằng cô vẫn nhảy lên hô hào vì thế sung sướng sướng tuy nhiên giờ phút nảy chỉ với lại nỗi đau xót khó khăn mô tả.
Anh tiếp cận cầm lấy tay cô kéo cút, động tác vừa vặn nhẹ dịu lại ôn nhu.

Mười ngón tay cứ thế đan chặt nhập nhau.

Cô ngấc mặt mày lên thì phát hiện nụ cười cợt nhẹ nhõm vương vãi bên trên môi anh.

Trong lòng vừa vặn len lói tia niềm hạnh phúc lại vừa vặn dưng nên nỗi xót xa thẳm tự động thương chủ yếu bản thân.

Cô tự động nhủ: thôi vậy buông thả bạn dạng thân thiện nhập loại thương yêu không tồn tại thành phẩm này nốt ngày thời điểm ngày hôm nay vậy.
Từ quản ngại gia nhấp lên xuống đầu thở nhiều năm nhìn bám theo nhì người, tía năm vừa qua ông là kẻ nắm rõ nhất tình yêu của cô ý giành riêng cho anh.

Kỳ thực ở Hàn gia ngoài ông đi ra thì chẳng với lấy một người thấy cô vừa vặn đôi mắt.
Rời ngoài Hàn gia anh dẫn cô cho tới trung tâm thương nghiệp, mua sắm mang lại cô thật nhiều trang bị tuy nhiên toàn là tiện tay nhưng mà lấy.

Cô cũng gạt qua chuyện một phía hạnh phúc nhận lấy rồi dẫn anh qua chuyện khu vực trò đùa.

Dừng trước khu vực gắp thú, cô tươi tỉnh cười cợt chỉ vào trong 1 con cái mèo nhỏ nói:"Anh, em ham muốn con cái mèo bại, anh gắp mang lại em cút."
Anh nhìn bám theo nụ cười cợt sáng ngời của cô ý thì tương đối ngây người, mãi cho tới Lúc cô kéo tay thì anh mới mẻ sực tỉnh.

Anh ngẫm lại một chút ít chừng như vẫn rất mất thời gian rồi anh ko thấy cô cười cợt tươi tỉnh vì vậy.
Anh nhìn bám theo tầm đôi mắt của cô ý là 1 trong con cái mèo nhỏ xinh xẻo bên trên cổ treo một cái vòng vàng.

Anh lấy ví đi ra trả chi phí mang lại nhân viên cấp dưới đáp ứng nói:"Lấy con cái mèo bại mang lại em ấy."
Nhân viên bại với chút lúng túng:"Xin lỗi điểm công ty chúng tôi ko phân phối."
Cô thấy vậy ngay lập tức cười cợt gượng gập nói:"Em ham muốn anh gắp mang lại em." Đôi đôi mắt cô lênh láng mong đợi khiến cho anh ko nỡ kể từ chối.

Anh ko tự động công ty trả tay xoa nhẹ nhõm đầu cô cười cợt ôn nhu:Được tôi gắp mang lại em." Động tác này thực hiện cô tương đối giật thột tuy nhiên đặc biệt thời gian nhanh vẫn Phục hồi lại vẻ mặt mày thông thường.
Sau Lúc thay đổi xu, cô nhét xu nhập máy:"Được rồi bại, anh gắp cút."
Từng ngón tay thon nhiều năm của anh ý bịa đặt bên trên cần thiết gắp thú rồi dịch chuyển cho tới vị chí của con cái mèo bông bại.
"Aaa haizzz trượt rồi." Tiếng thở nhiều năm lênh láng tiếc nuối của cô ý vang lên.

Phải cho tới rộng lớn chục chuyến anh mới mẻ gắp được thành công xuất sắc.

Anh cúi xuống nhặt con cái mèo bông lên giơ trước mặt mày cô.

Cô cười cợt tít đôi mắt nhận lấy:"Cảm ơn anh."
Chỉ là 1 trong con cái mèo bông thôi nhưng mà với cần thiết sung sướng cho tới thế không? Anh thì thầm nghĩ về trong trái tim.
Cô kéo anh cút một vòng đùa không còn trò này cho tới trò không giống.

Thuy phảng phất lại sở hữu bao nhiêu cô nàng trải qua chỉ trỏ nói:"Nhìn tề, chàng trai bại thiệt soái, tình nhân anh ấy bại nên không? Cô ấy thiệt niềm hạnh phúc."
"Đúng bại ghen ghét quá cút."
Cô cười cợt chua chát, giá chỉ như anh thiệt sự với chút tình yêu với bản thân thì thiệt chất lượng.

Nhưng tức thì tức thời cô lại gạt cút tâm lý ấy rồi tự động yên ủi bạn dạng thân: Đừng ảo tưởng nữa, còn nếu không mi tiếp tục lại nhấn thâm thúy nhập khổ cực.
Anh tảo qua chuyện thấy cô đang được ngây người thì hỏi:"Em sao vậy? Mệt sao?"
Cô cũng không thể tâm lý đùa nữa ngay lập tức gật đầu:"Ừm."
"Vậy tôi trả em cút ăn."
"Được."
Anh lại một đợt tiếp nhữa cầm chặt tay cô, cả nhì tiếp cận một quán ăn Pháp phổ biến.

Xem thêm: luôn có giáo viên phải mời phụ huynh

Bên nhập bày trí thiết kế bên trong quý phái.

Lần lượt từng đồ ăn được đem lên.
Cô nuốt ngược từng tâm lý xấu đi nhập vào rồi nằm trong anh người sử dụng bữa.

Cả nhì tuy rằng ko thủ thỉ nhiều tuy nhiên cũng miễn chống hạnh phúc trải qua chuyện bữa tiệc..