thập niên 70 nàng dâu may mắn

Chương 19: Chúng Ta Kết Hôn (3)

Lương Thế Thông giới hạn bước, xoay đầu nom Minh Huy: “Lời thế này, sau đây chớ trình bày nữa.”
“Bọn bọn họ còn trình bày, chú và thanh niên trí thức Qúy ở cùng theo với nhau, thanh niên trí thức Qúy xinh rất đẹp, cô ấy đó là...” Mấy chữ đàng sau còn ko thổ lộ, Minh Huy đang không dám trình bày nữa. Đôi đôi mắt chú út ít nom chằm chằm nhập cậu, đặc biệt lạnh giá.
Minh Huy bị Lương Thế Thông nom cho tới tủi thân thiết, cậu cúi đầu nhỏ giọng nói: “Bọn bọn họ đều trình bày, cô ấy tiếp tục mang lại chú team nón xanh(*), trình bày chú ko xứng với cô ấy.”
(*) 戴绿帽子: một kể từ lóng giờ đồng hồ Trung, ngữ âm của “đội nón xanh” tương tự động như “mọc sừng”, cụm kể từ team nón xanh lơ lá tức là kẻ bại bị cắm sừng.
Minh Huy trình bày đoạn, tiếp cận cạnh bên Lương Thế Thông, kéo cánh tay anh lại: “Chú ơi, cuộc sống thường ngày ở trong nhà tất cả chúng ta ko chất lượng tốt sao?”
Bọn bọn họ đều trình bày, chú út ít với thím rồi thì sẽ không còn cần thiết cậu nhỏ nhắn và em gái nữa.
“Cháu cần thiết một người thím.”
Lương Thế Thông trình bày đoạn, ko trình bày gì nữa, anh vốn là người trầm khoác không nhiều trình bày, cũng chỉ nói theo một cách khác thêm thắt vài ba câu với những người mái ấm.
Lương Thế Thông ko trình bày thêm thắt tiếng này, Minh Huy cúi đầu theo đòi đàng sau anh, rõ rệt tâm lý ko chất lượng tốt lắm.
Lúc nhị người về cho tới mái ấm, bà Lương vẫn dọn cơm trắng đi ra bàn ăn, Lương Minh Hân ngoan ngoãn ngoãn khôn khéo ngồi trước bàn ăn, u Lương bưng bánh bao kể từ nhập chống nhà bếp đi ra. Thấy nhị người bọn họ quay trở lại, bà trình bày với Lương Minh Huy: “Cất giỏ rau củ lên đường, lên đường cọ tay rồi ăn cơm trắng.”
Minh Huy bịa giỏ rau củ gàn nhập nhà bếp, cọ tay đoạn chạy đi ra ăn cơm trắng.
Nhà bọn họ Lương chỉ mất 1 mình Lương Thế Thông đi làm việc việc, đồ ăn nhập mái ấm coi như thể tệ nhất ở nhập thôn, canh rau củ gàn, thêm thắt bánh ngô hấp thực hiện kể từ lúa Tám thâm, bánh ngô hấp ăn nhập mồm gần như là đều là lúa mạch, khó khăn ăn nhức xuống đến cổ. Nhưng người thân bọn họ Lương, mặc dù là kẻ rộng lớn hoặc trẻ con con cái ăn đều ko thấy biểu thị gì, rõ rệt là vẫn sớm quen thuộc với đồ ăn như thế.
Bánh ngô hấp từng người một chiếc, một chiếc ăn thân phụ tứ miếng là không còn, Lương Thế Thông lại chẳng ăn miếng này.
Thấy anh ko ăn, bà Lương lại cụ miếng bại trả mang lại anh: “Ăn nhiều một ít lên đường, giờ chiều con cái còn nên đi làm việc.”
“Con ko ăn, quý khách ăn lên đường.” Lương Thế Thông trình bày đoạn, cúi đầu tu canh rau củ ở trước mặt mày, canh rau củ gần như là đều đơn thuần nước rau củ, rau củ cũng ko được bao nhiêu cọng. Sau Lúc tu đoạn anh lại nhập nhà bếp múc thêm 1 chén, tu ngay lập tức thân phụ chén canh rau củ, anh mới nhất buông chén xuống, ngồi ở cạnh bên lẳng lặng ngóng u Lương ăn cơm trắng đoạn.
Bình thông thường Lương Thế Thông ăn cơm trắng đoạn tiếp tục tự động giác cho tới ruộng thao tác, ngày qua còn trình bày ngày hôm nay nên cuốc khu đất, trồng chút khoai lương y nhằm ngày đông ăn. Thấy Lương Thế Thông ko đi làm việc, bà Lương cũng đoán được anh với chuyện mong muốn trình bày, bịa chén lên bàn: “Thế Thông, con cái với chuyện gì sao?”
“Dạ. Trong mái ấm còn từng nào chi phí vậy mẹ?” Lương Thế Thông nom u Lương, chất vấn thăm hỏi.
“Trong mái ấm còn sáu đồng, đều là chi phí con cái tìm được, u tiết kiệm ngân sách mang lại con cái, con cái vẫn muốn lấy không? Bây giờ u lên đường lấy mang lại con cái.” Bà Lương trình bày đoạn tức tốc mong muốn đứng lên lên đường lấy chi phí.
“Không cần thiết, trong thời điểm tạm thời nhằm này đã, cần thiết thì con cái tiếp tục thăm dò u, con cái đi làm việc trên đây.” Lương Thế Thông trình bày đoạn, đứng lên tách lên đường.
Sau Lúc Lương Thế Thông tách lên đường, Minh Huy cũng ko ăn nữa, cậu quan sát về phía bà Lương: “Bà nội, chú mong muốn cưới thím rồi.”
Bà Lương hãi kinh, thông thường bà hầu hết ko ra phía bên ngoài, cũng ko rỉ tai phiếm với những người nhập thôn, cho nên vì thế vẫn ko biết bên phía ngoài đang được buôn chuyện về chuyện của Lương Thế Thông và Qúy Thục Hiền, nghe Minh Huy trình bày, bà đặc biệt ngạc nhiên.
“Ai trình bày vậy? Tại sao bà ko biết?”
“Chú út ít và thanh niên trí thức Qúy ở cùng với nhau, người nhập thôn đều trình bày bọn họ chuẩn bị kết duyên, ko kết duyên ko thể ngủ cộng đồng một nệm. Bà nội, chú út ít kết duyên, với nên sẽ không còn cần thiết con cháu và em gái nữa không?” Minh Huy quan sát về phía u Lương, hai con mắt vốn liếng quật cường của cậu nhỏ nhắn, thời điểm hiện nay cũng có thể có chút tương đối nước.
“Chú út ít của con cháu sẽ không còn quăng quật rơi con cháu đâu. Cháu trình bày mang lại bà nghe, vẫn xẩy ra chuyện gì vậy? Chú út ít của con cháu và thanh niên trí thức bại, quý khách nhập thôn trình bày thế nào?” Mẹ Lương cũng ko ăn nữa, lại gần Minh Huy, chính thức chất vấn thăm hỏi chuyện của Lương Thế Thông và Qúy Thục Hiền.
Bạn đang được gọi truyện bên trên NetTruyen.com.vn