sói vương bất bại

Chương 291

“Bà xã!”

Bạn đang xem: sói vương bất bại

Tiêu Nhất Thiên ko vấn đáp thắc mắc của Sói Ánh, tuy nhiên con quay sang trọng coi Tô Tử Lam ở ở bên cạnh, hỏi: “Em thấy thế nào?”

Bao bao gồm cả Tiêu Nhất Thiên!

Trong số những người dân xuất hiện, chỉ mất Tô Tử Lam coi thấy

Dạ Dao ở nhập niềm mơ ước của mình!

Cho nên!

Nhận ấn định của Tô Tử Lam nên kha khá chủ yếu xác!

“Em…”

Vẻ mặt mũi Tô Tử Lam nhức khổ!

Chuyện này quá to, so với Tiêu Nhất Thiên tuy nhiên thưa, cần thiết đến mức độ người xem ko thể Chịu đựng nổi kết quả của việc Đánh Giá sai!

Ngược lại!

Thi thể người phụ phái đẹp ở trước mặt mũi chỉ với trơ xương, thậm chỉ ăn mặc quần áo cũng xộc xệch. Có quá không nhiều manh côn trùng hoàn toàn có thể được dùng nhằm tương hỗ cho tới việc trí thông minh, tuyệt hảo của Tô Tử Lam về Dạ Dao ở nhập niềm mơ ước ko đầy đủ để mang đi ra câu vấn đáp chủ yếu xác!

Không kinh hoảng nhất vạn!

Chi kinh hoảng vạn nhất!

Nếu trí thông minh sai thì nên thực hiện sao???

Tiêu Nhất Thiên đương nhiên hiểu rằng lo ngại của Tô Tử Lam, bởi vậy nặn đi ra một nụ cười cợt, nói: “Bà xã, em ko cần thiết áp lực nặng nề tư tưởng. cũng có thể phân trần chủ ý và bên cạnh nhau phân tích!”

“Ừm!”

Tô Tử Lam và Tiêu Nhất Thiên coi nhau, gật đầu, hít một khá thiệt sâu sắc rồi nói: “Chiều cao của tử thi phái đẹp này, phỏng nhiều năm của mái đầu, nằm trong form size và mẫu mã ước đạt của ăn mặc quần áo, cùng theo với u Dạ…

“Đều vô cùng giống!”

“Về phần khác…”

“Em coi ko ra!”

Một vài ba từ!

Khiến sắc mặt mũi của người xem càng tăng u ám!

Chiều cao, ăn mặc quần áo, đầu tóc… Đây là những tiêu chuẩn trực quan lại và cơ phiên bản nhất hoàn toàn có thể phát hiện ra vị đôi mắt thông thường.còn nếu không giống như nhau, hoàn toàn có thể thuyên giảm phần trăm tử thi phái đẹp này là Dạ Dao cho tới một cường độ nhất định!

Advertisement

Và tương tự!

Nó tiếp tục thực hiện tăng xứng đáng nói tới phần trăm của điều đó!

Sau vớ cả!

Vua Quỷ bóng tối khó khăn hoàn toàn có thể vô tình bắt được một người phụ phái đẹp, với rất nhiều điểm tương đương với Dạ Dao!

“Đại ca! Cái này…”

Đám người Sói Hình ảnh ham muốn tuyên bố chủ ý, tuy nhiên Tiêu Nhất Thiên fake tay đi ra ngăn ngừa, tiếp sau đó cúi xuống, nhặt một khúc xương tay rơi bên trên sàn bên dưới chân, lừ đừ rãi ráng nhập trong tâm địa bàn tay!

Minh Kình!

Lặng lẽ dừng tụ trong tâm địa bàn tay, lặng lẽ, xâm nhập nhập vào xương tay đó!

Tô Tử Lam tiếp tục phát hiện ra Dạ Dao ở nhập niềm mơ ước của mình!

Cho nên!

Cô với hạ tầng cho tới đánh giá và nhận định của mình!

Mà Tiêu Nhất Thiên!

Tin nhập trí thông minh của cô ý ấy, tuy nhiên. Tiêu Nhất Thiên cũng đều có cơ hội riêng rẽ của tớ để mang đi ra trí thông minh sâu sắc hơn!

Đó là cỗ xương!

Như người xem đều biết!

Bộ xương của những người thông thường và cao thủ Ám Cảnh rất khác nhau, xương của cao thủ Minh Cảnh và cao thủ Ám Cảnh m cũng không giống nhau, sử dụng điểm đó, tối thiểu hoàn toàn có thể xác minh tiềm năng của những người phụ phái đẹp ở trước mặt mũi này!

Khí huyết Dạ Dao mạnh như thế, vô cùng ko thể là kẻ thường!

Nửa phút!

Tiêu Nhất Thiên nhắm đôi mắt lại, sử dụng Minh Kình lặng lẽ cảm biến điều này, đám người Sói Hình ảnh đương nhiên biết mục tiêu thao tác này của Tiêu Nhất Thiên, bởi vậy toàn bộ ở ở bên cạnh anh đều nín thở và kiên trì đợi đợi!

Trong nửa phút nữa!

Tiêu Nhất Thiên vừa vặn há đôi mắt, Sói Hình ảnh ngay tắp lự hỏi: “Đại Ca, cảnh giới gì?”

“Minh Cảnh!”

Tiêu Nhất Thiên trầm giọng nói!

Một khi sau!

Sắc mặt mũi của đám người Sói Hình ảnh đều xanh xao mét!!!

Minh Cảnh???

Chết tiệt!

Đây ko nên là tin yêu tốt!

Minh Cảnh là cảnh giới của những Đế Vương!

Đế Vương của huyền thoại!

Bất cứ ai đạt cho tới cảnh giới Minh Cảnh đều sở hữu tư cơ hội cai trị một phương, tuy nhiên ham muốn đạt cho tới Minh Cảnh thì quá khó!

Khó như lên trời!

Nhìn toàn cỗ thiên hạ, chín mươi chín tỷ lệ người luyện võ cả đời tiếp tục đạt cho tới Ám Cánh Viên Mãn, bước ở đầu cuối tương tự như vực sâu sắc, đầy đủ nhằm chín mươi chín tỷ lệ người sinh sống sót cho tới chết!

Cho cho tới chết!

Thậm chí ko nghĩ về cho tới việc triển khai bước đó!

Mà lý do!

Thực đi ra là ở trong máu!

Huyết thống tương tự với nền tảng luyện võ. Đại diện cho tới tài năng và hiệu suất cao, giống như tựa như các học tập fake điên loạn nhập khuôn viên ngôi trường, mặc dầu bọn họ với trí ghi nhớ chất lượng hoặc tài năng hiểu hiểu, trời sinh bọn họ vốn liếng dĩ tiếp tục xuất sắc rộng lớn từng người!

Cho nên!

Chỉ với huyết hệ đầy đủ mạnh mới mẻ hoàn toàn có thể tạo thành người mạnh mẽ và tự tin ở Minh Cảnh, nếu như huyết ko đầy đủ chất lượng thì mặc dù vô cùng vất vả, vô cùng cay đắng, nỗ lực đạt cho tới số lượng giới hạn của đỉnh điểm Minh Cảnh!

Bước đó!

Căn phiên bản ko thể vượt lên qua!

Đây cũng chính là nguyên nhân vì như thế sao bao nhiêu trong năm này Hoắc Mãng cẩn trọng nuôi nấng con cái mãng xà vảy đen sạm, nên sử dụng huyết khí của linh thú cấp cho cao mới mẻ hoàn toàn có thể hùn hắn đột đập phá biên giới!

Ngược lại!

Huyết thống của Tiêu Nhất Thiên mạnh rộng lớn Hoắc Mãng vô cùng nhiều!

Thậm chí!

So với tôn thất còn chất lượng hơn!

Ngay cả Lúc không tồn tại luyện Long Đỉnh hoặc mãng xà vảy đen sạm, thì việc Tiêu Nhất Thiên đột đập phá cảnh giới cũng đơn thuần yếu tố thời hạn. Vai trò của luyện Long Đỉnh và mãng xà vảy đen sạm chỉ nâng lên thời hạn Lúc Tiêu Nhất Thiên lao vào Minh Cảnh!

Bây giờ!

Tiêu Nhất Thiên hoàn toàn có thể chắc hẳn rằng, người phụ này trước lúc còn sinh sống cũng tương tự anh, bà cũng chính là cao thủ của Minh Cảnh!

Điều này cũng đều có nghĩa là!

Máu của những người phụ phái đẹp này hẳn là vô cùng mạnh!

“Ông xã..”

Mặc mặc dù Tô Tử Lam không hiểu biết những góc cạnh này của việc tu luyện võ thuật, tuy nhiên cô ngẫu nhiên hoàn toàn có thể phát hiện ra kể từ vẻ

mặt của Tiêu Nhất Thiên và đám người Sói Hình ảnh, rằng tất cả đang di chuyển theo phía mà người ta không nhiều ham muốn đương đầu nhất!

“Bà xã!”

Không đợi Tô Tử Lam thưa điều yên ủi, Tiêu Nhất Thiên tiếp tục thưa trước: “Anh ham muốn 1 mình yên ổn tĩnh ở đây!”

“Chăm sóc An Nhiên!”

Một mình!

Yên tĩnh!

Xem thêm: truyện tranh thế giới hoàn mỹ

Mặc mặc dù vẫn ko chắc hẳn rằng 100%.tuy nhiên tài năng người phụ phái đẹp này là Dạ Dao được xem là rất rộng rồi!

Trái tim của Tiêu Nhất Thiên!

Giờ phút này, lòng rối như tơ vò, lòng nhức như sợi đâm! Tô Tử Lam đương nhiên nắm vững thể trạng của Tiêu Nhất

Thiên, bởi vậy, cô bởi dự một ít. Mặc mặc dù vô cùng ham muốn ở ở bên cạnh Tiêu Nhất Thiên, tuy nhiên Tô An Nhiên cũng cần phải cô siêng sóc!

“Ừm, được!”

Tô Tử Lam gật đầu nói: “Có thể, tối ngày qua u Dạ báo nằm mê cho tới em, có lẽ rằng là kỳ vọng. Anh hoàn toàn có thể ở ở bên cạnh bà…”

“Nhưng ông xã à!”

%3D

“Anh chớ vội vàng, chớ nghĩ về ko thông…”

Nói xong!

Tô Tử Lam nháy đôi mắt với đám người Sói Hình ảnh, xoay người bên cạnh nhau tách ngoài căn chống túng bấn mật!

Chỉ sót lại Tiêu Nhất Thiên!

Đơn độc một mình!

Tắt đèn bấm bên trên điện thoại cảm ứng thông minh, chống nhốt đùng một cái chìm nhập bóng tối hiu quạnh, một khi sau, tiếng nói nghẹn ngào của Tiêu Nhất Thiên kể từ nhập bóng tối vọng ra: “Mẹ Dạ!”

“Có nên u không?”

“Là u sao?”

Nước đôi mắt con trai rất khó rơi, chỉ vì như thế anh ko vơi cút nỗi buồn…

Lần ở nằm trong này!

Đó là nhị ngày và một đêm!

Mãi cho tới sáng sủa sớm ngày loại tía, Tiêu Nhất Thiên bước thoát khỏi chống nhốt thì trời đông đúc trở thành Trắng xóa, nhập tay ráng bộ khung của những người phụ phái đẹp, nhị đôi mắt với chút đen sạm đỏ ối sưng lên!

Ngày hôm nay!

Ngày mùng 10 mon 5!

Đó là ngày cưới của Hoắc Mãng và Đế Hinh!

Tiêu Nhất Thiên!

Vẫn còn người rất cần được bị, còn tồn tại việc nên thực hiện, nên đương nhiên sẽ không còn chìm đắm!

“Bố..”

Tô Tử Lam ôm Tô An Nhiên.ngoại giả còn tồn tại Đế Hinh và đám người Sói Hình ảnh, toàn bộ đang được đợi ở bên phía ngoài chống nhốt kín đáo nhập. Khoảnh xung khắc Lúc phát hiện ra Tiêu Nhất Thiên, Tô An Nhiên tiếp tục khóc!

Cô nhỏ nhắn vẫn còn đấy nhỏ. Mặc mặc dù cô nhỏ nhắn không hiểu biết được những sự ngăn cơ hội tử sinh này, tuy nhiên cô nhỏ nhắn biết, cô nhỏ nhắn coi đi ra được, phụ thân của nhỏ nhắn giờ đây đang được vô cùng nhức lòng, vô nằm trong nhức khổ!

Cho nên!

Cô nhỏ nhắn cũng tương đối nhức lòng, vô cùng nhức buồn!

Nhịn ko được tuy nhiên ham muốn khóc!

Hai tay Tiêu Nhất Thiên ôm bộ khung của tử thi phái đẹp, kể từ từ bước thoát khỏi hố, chôn tử thi phái đẹp ở núi Vạn Nhân. Một chén hoàng thổ phát triển thành một ngôi mộ đơn độc!

Phịch!

Sau cơ, Tiêu Nhất Thiên khuyu xuống!

Quỳ trước ngôi mộ!

Tô Tử Lam ở ở bên cạnh quỳ xuống nằm trong Tiêu Nhất Thiên, nằm trong Tiêu Nhất Thiên lễ bái tía chuyến về phía ngôi mộ đơn độc! “Bất kể người dân có nên là u Dạ của con cái hoặc không!”

Ngẩng đầu lên, Tiêu Nhất Thiên nói: “Con tiếp tục khảo sát rõ ràng về chuyện này. Trả cho tới u một công lý!”

“Ở bên dưới cửu tuyền!”

“Xin người hãy yên ổn nghỉ ngơi !!”

Cho cho tới giờ đây, Tiêu Nhất Thiên ko thể gật đầu được, càng không thích tin yêu rằng u Dạ của tớ thiệt sự tiếp tục chết!

Mà!

Cái bị tiêu diệt còn thê thảm hơn hết u Đỗ!!!

Sau Lúc quỳ trước mộ chừng nửa canh giờ, Tiêu Nhất Thiên mới mẻ vùng dậy, vẻ mặt mũi buồn buồn chán từ từ nguội lạnh lẽo, chất vấn Sói Ánh:

“Bà cụ ngôi nhà bọn họ Tiêu cơ tiếp tục bị tiêu diệt chưa?”

“Chưa!”

Sói Hình ảnh rung lắc đầu nói: “Theo thông tư trước cơ của đại ca, cho tới bà tớ một khá thở!”

“Sống còn rộng lớn chết!”

Sai lầm của bà cụ. Làm ác!

Không thể buông tha thứ!

Tiêu Nhất Thiên tâm lý một ít, lạnh lẽo lùng nói: “Bà tớ ko nên là ham muốn sinh sống sót, không thích bị tiêu diệt sao?”

“Vậy thì chớ giết thịt bà tớ, nhằm bà tớ sống!” “Để bà tớ bị tiêu diệt kể từ từ!”

“Cậu đi!”

“Hủy vứt nền tảng võ thuật của bà tớ và nhằm bà tớ 1 mình nhập hố động. Sau cơ, nhằm hổ vằn đen sạm đập phá diệt hố động, phong lan trọn vẹn lối nhập của hố động!”

Đối với cùng một người luyện võ, một Lúc nền tảng của võ học tập bị diệt vứt, so với người thông thường cơ là vấn đề ko thể nghi ngại nữa!

Mà hố động đó!

Chỉ với nhị lối đi ra nhập, lối nhập kín đáo bị phong lan trọn vẹn, chỉ với lại lối phía bên trên vách núi, phía bên dưới là vách núi vạn trượng, rơi xuống là tan xương nát nhừ thịt!

Chết không tồn tại điểm chôn!

Một bà cụ rơi rụng cút nền tảng võ thuật, ở bên phía trong, chỉ hoàn toàn có thể đợi bị tiêu diệt kể từ từ

Chờ chết!

Thực sự kinh sợ rộng lớn chủ yếu loại chết!!! “Đại ca yên ổn tâm!”

“Tôi hiểu!”

Đám người Sói Hình ảnh cũng chính là tức giận dỗi cho tới ngột ngạt, bà cụ thao tác ác, ngẫu nhiên tiếp tục không tồn tại người không giống thương tâm, ngay tắp lự gật đầu tách đi!

Khoảng chục phút sau!

Đi rồi trở lại!

Tiếp theo dõi đó!

Gầm!

Có một giờ hổ gầm rộng lớn, khung hình vĩ đại rộng lớn của hổ vằn đen sạm tiếp tục va vấp nhập đá và cây xung xung quanh lối nhập kín đáo, một khi, đá sụp ụp, cây cỏ đổ!

Một mớ láo độn!

Lý bởi đập phá diệt hố động này, một là nhằm bẫy bà cụ ở nhập cơ trọn vẹn, nhằm bà tớ bị tiêu diệt 1 mình. Tự sinh tự động khử, bị tiêu diệt ngót nhập sự vô vọng, kinh hoảng hãi và ăn năn!

Hai là!

eyJpdiI6Ik1nMzJGYmpwOFlGWWdKSHR3MzlQTFE9PSIsInZhbHVlIjoiMmw5dUxHWHlMNExrWFVyMjlKOEVaazZpek5FV3pmcmhMUncwZTNaXC9WUWRTQ0tMd0FKaXo1VnYrYlp2Y2Zmc1Q1UHBWZk52WHdXWHpnb1wvUENzOGkzWHV0ZXBjeU42ZThBSmI1Wm84OVBMRDUwcWZnWk5CNXRhNGw1TE9RSDlXaXNDaGtlbHdcL25ReG1qT0NlazhFQmNcL3NFRHJKazB6VHhWYzg0bHJmT29aeTRndWxhbGtHZ3ByZDc0RnVQMWwzckgzNFwvZ3F4QndIaUt1UWIreHN4dGhaU2pleUFEZk9tVm83YXJoZ1wvUXEydTFJbDRrRmNKUDNVWGNKV21LNGFRMDhUall6cDFCaEo1RDA5azYwcUdpSnFsRDhhZFpabGpsVk5qUTlLZjc1bU4zRGxIVktEVUVTdTVLc2xJQUNScjlvVUhvd0ROcUpITkVUdDl6bW84Z0dnPT0iLCJtYWMiOiJjNTk0MDlkOTUxMGJiOTllZGE0MTg3MzZmYjc1NGQ5MTJiZTc1NjJhZTU3MzJiMGU5OTUzNDJjMTQ5NmJjNThkIn0=

eyJpdiI6IkRpamRWNGxTSThOcVFzZksrZmhDZ1E9PSIsInZhbHVlIjoiMHZGMUlJWTdMYXNnMHk1enNEVXZ1YWR5amVLRVhmNENSOGtzNllORmh1SGFNOXRLUkJXYzY3c2RqRUgxM3l6VmR2VDBMS3BtMFN2ZnlaZTJwcExlRlE9PSIsIm1hYyI6IjU5ODAxMmYwOTUyYjBmNzE3YTFiYjY5OTdkOWNkY2Y4NDkyNWM0NmI2OWJiMDJkZWE2N2E1NWZlMzkzOTc2MTAifQ==

eyJpdiI6Ijd3ZTRRWmQyMTF4Z3NoZGVqSDNiTFE9PSIsInZhbHVlIjoiOUlVTndLa3NIU3FYWlRkR09TTU03VkNsOERoVEdjNm9PNXY3Z2lyQUNpdE5JZGY4VnpcL21Bd0trc0NwQTUzY0R4dnZFRHBnYWZLYjdFZmtUSWpuTlNmcnJzSHFnOWtzUm9HQ0sxNlpETkZQRVp4UlBVOUZTYXFWNHJGODg2czNiaUo4OW85QjZkZDJRVkNCbVZWckJrUFVzUDk4RCtGZ2VHNERMWGdQNWdqcFdsbDF2Q1VFS0l0em9VdjVxV2pXUVhCYTN0NTQyZmtONFpXTytLNFN6TTJPUFRnTzE2dGFmY3NMeTA1TzgyTGNtc1g3NVpiSWVveGliT0N2aG1ZaTdUMDJZeWhPdjFJYklyVnJ0V0puTjB3PT0iLCJtYWMiOiIyNzc4NTRhNWMyY2QwNGJjYWVhNzIyNjg3M2JmNTYwODkwMGFhZGQ3ODVkOWQxM2MyNzhhYWQyM2U1NjRkZGNhIn0=

eyJpdiI6IllVbGNOMHFCcDV5YmJWTnJEVktWa1E9PSIsInZhbHVlIjoieXNlZDNmOXR4VGRBc2w0UUppdWpiemdmOGpObkpiYmJtdVNldUF4ZmZqUjdPSGdwbnJrbHlOM0dlQ3V2Zitxdm10djh6ZXo5QzRqV2x0ejZhMk1JUEE9PSIsIm1hYyI6ImQxMjlmN2E5M2ZmMzVjOTBiMTQ3NzFkNDBhZmZmN2Y3NmZlMzNiNjJlOTE4NmYxNDhiNjAwMmUxNGY0N2Y5YWIifQ==

eyJpdiI6ImRnMCtyQmFuQldYbXplXC8zek11dE9BPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImM2NUxrTkNGYTVNWFNIQjM1OGRMa3Y4N2krWGJyRnV2ZURMY1BpbnlHb0VkT2pjYXdBXC9ZMHNxYUZlWFwveXhvNk1hbzhBR3JTYkV3SHZuTWFPVU5qdVE9PSIsIm1hYyI6ImFmNWRjMzU4NjViMzY4MjYyMTQ0M2I4ZGZhNDliOGVhMDhjMDgwZDkzZDZhY2EyODAzNGVjODhlNjQzYTkyMGUifQ==

eyJpdiI6InBGYVJsNlVcL3hsOUd1WDc0N3NwbFBnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjNUTWczRFBmOHRuZzhQaEpqXC9hSTZBcXI4TExHMXFoenNTUEhSXC80T05oUmhBSitDejRvREJtSTJRWlFwQTUrZUpqb1ZSSDYzcUFzMGxzQ2NoNlJcLzcrRk91ekMyV1U1TlZxT3pWSFM4NTllZ0FqUUtsU2g4dXdqRlUwaitwNERCTXBkQkRwT1owN1dhdm5YNlwvUEp2K25pXC9ZUTVuV0Erc251S3Y5eFZNUVVRYm95T0xtZ0VFMTFpNTVKdGhZd1wvWnJxR0pOdGdqbERzVyt3Z05URjVKdWVFV2ZlNHBxQ0d6eDhUNDhFTExUZitPZmpFalBmTW9cL0FcLzhHTmwzTVdZKzJSUXF1cHpwcGJva2g0d2R1ZE5pSHRCVnVLUkY5ZDB1ckxXd1BjR3pteGw0N0pEdzJNSnp4RXJyMEk5Uk9BVkVIYTBJYTdvS2VLSEhqTDFnTlA2OFRXaWNKcyt0azBFUDdtNGhUeFVzNWpTcFwvc2xOZWEydjdBRll2WVRualhXRyIsIm1hYyI6ImVjYTY0MjcxNzQ4Zjk0MTgzMjI3ODQ4OWMyMDg0ZDg3MzI2Y2YzODdhZjQ2MjY3YmExMDA0MjEwZTY0MTE4OWUifQ==

eyJpdiI6IitGZStrampRSWV5TGw4UDJNRG5HSHc9PSIsInZhbHVlIjoiZHI1UzZGbTMzcm4xZW5wclREYUFXMmwyZ3cyNTJ5bno4SXZFSHFMb3BJckpcL3orNWpDQjNkV3g1VU1YVHVoQ3JIem1Dazg1Tm1mcUdcL3UwdXhjaW9BZz09IiwibWFjIjoiMjQ5NTVjZGZlNmY1YjM4MTA0NjcwOWY5ZTA3Y2Q1OGZmZWIxMmY5Njc1YmQ0ZTBiNTcxMDE4N2YyYTYzNDhhZiJ9

eyJpdiI6Ikdhb0FJUjZmWGNpSWZnZGxKVU9OckE9PSIsInZhbHVlIjoiRTJQcW9WVHc2K2dMVWtmUkxBOHh3Z0pLb215dUg5SXc4TElnMUNSRko4WTZKbVRKN29hekx6Y3NWWHZNVEdEbDFqWkxud2RqQzlYbFlwY1dvUnMwWDNiQWRrZ0ZjSFkzdjVjNjRaTGs5aFdpTjNOak5ScEZVWERkVG9CYTdpbFptdENxaUZLSmVubUdDUTNNWHhcLzNEZ2xUXC9vVUtlVVpIYU9jSEJwTTYya3N4bmdNcVpPa0prSittRFBGSnlWdW9GcjdONWlHamJBZDdjMTU4RUtzNm1DN2Q0N3lRTmxnaFgybzNEZE10XC9nNFJaeXM2M0ExY0RsUkR2cXdYWGJ2a0tXRFBZcmE3N2pqTlp6aldcL1E1bTlCcmVuMUtUQkljOHh3SDhLSEpwTFRRTzhTNjZqSU5IbkxJTlR5WWJwcEN5IiwibWFjIjoiZmEzYzI5MzlkMGE1ZjU4MGJjMDg1NDFjNzczMzAzM2NjMzk2MDA2NTk0ZGMzNDAxMjgzM2NhMTk5YWJmMjcxMyJ9

eyJpdiI6IllRanJFU1JQU29naGNVcHJlblV0RkE9PSIsInZhbHVlIjoiMmkybHRwZ3hKTHdEWFUwSDdhblRuWVlIR2xQdGwzaUloR1dwTzFITmhvdTdiOEJCMzV3VEZ5c1Y2XC96aXhSNVFMN2VnWDN5b1wvSXJ5dHFydnU5a3dhTlQ3RGdjVnBEejQzNVN4RXhwRkhxK0Y2cmE4QkdrSlVIeFhkMmFHS0NtOGJuZ1JZQ0w1QmVmZVwvMTk4RUg0WmY4a0Z2azJ3V2NEU1I5SmRKQUxIeTNDb2FOQ0RsRHJlb2Iyd25VcWlcL0dzTWdkTFlpcjV6eEhcL05ubk82VnVNK1dlZ0ZTOEpzc1ppbldlakkzeU90RVlRPSIsIm1hYyI6ImVlN2RiMTYzYjM4OGQwMmE1MTNkYTFkODc3OWYyY2ZiMWNjM2JmZDlkODBiMzllNGY5ODRhNTYzZTVjZTY2NDQifQ==

eyJpdiI6InArUCtXTFBjdDhwS1F5T0Q3c3Q1cHc9PSIsInZhbHVlIjoiMTZ6bDEyaTFMa2VjdXVNZENCMjR1T21YK3lua3grZkxcL24zWmE4VDRCdHFzZ3MxOXpxbWgwVFRENkd2WmErZ3ppaUo3T3JNMTBwc2JTR1VMMDE2YUNya1pUNFNcL2QwYVRHbGgxSlZSMDd4OHpcL25lNWVsbkVQcUtxT2pnNGcxMzIiLCJtYWMiOiI5ZWVlNWFiYzQ5MzUzZTEwNDlhMmU4MGI1ZGZmMjMzY2JkNTJmM2NkNGMyNDk2YjNiYjlmNDM0ZjJiY2JhMGUxIn0=

eyJpdiI6IlZteVR1NEc5SE1sQmQ2M1c1VG9NNlE9PSIsInZhbHVlIjoiVkNiajE2Y3JXZWVZOGw2cFVyaklDcU9leGoxVHVyR1IxQVRGXC9uT1RNZElCR3BFaGJNckw3RVA4aHBYQ09lemZhamdUb3YzeXBtK2h5SHNKT0hwQmd3PT0iLCJtYWMiOiI4MGY5ZmUwNTAyZTQzYjhhM2M0ZWY4ZmJmMmVhMjg2MTM2Y2M0ZWQ3ZjFhY2FlYjM4MmJhYzg2ZGNiYmU4Mjc4In0=

eyJpdiI6IjBFQXZVanZkK3JEMmxsXC9Hd05SVk1nPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImVsSHBOSWcyK2kyRkwwNlV3alJNSGVFTmhVUDBjbUl5am5icXJcL2cwdVd4MktZNU5Sek91WmNvZUxENjRERFppajZ0ZlBNaXJGaXMrOXQzWGhSQWd6cHFrSUdMK2RpSHRwZmttelwvb1RLNkV5elRGbGJTdXVYUkVndzN6R01JaTJNSytUNkN6N1BNc3oxYW9TY2ZMMHlZXC93YlV3ejlaVFdTc3ZBTkYrTnNrY2dhaEtBT0plSkhmRlF2TE5LTWxQbEpBTFYwMVI0b3FTSG1KVjlIUDd1cXI3S0lYQ0V2U3FTMUVyUG9FWW5IQ3M9IiwibWFjIjoiYjJjOWY0YmQ4ZTZlZTVmNTBmNmYwMDliNWEwOGRmZTZhY2M0MGExYzZhNzFlMDg4NjAzMmMwOWZlZGQ0YjJlNyJ9

Xem thêm: truyện sao thuỷ

eyJpdiI6ImtvUmJlZm9aMytFb2RGUm1JbEhXZHc9PSIsInZhbHVlIjoiYWF0M1k2UG4zb3M1WGVJT2dGQ3BrZ3U1WFVNVG1WZmMzYmZYR25sY0NGSnJZM0Q1K1FsbER0eWlyRHVWdjExRDRoYmp4QnVYalh4NFJEK3B0MERJYVE9PSIsIm1hYyI6IjhjM2IwMjkzNDM5MjJjYmUwNmNlMGZjODkwMWI2MzY0ZTkxNDVmMzEzODQ2ZTlhNDQ0ZjRhM2JlY2Q4ODAxNzIifQ==

eyJpdiI6IkVyakJoZFlGYTVqclwvVjlkQ0tkcmd3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IkluM1pNeFdsYm1DeSthM2N2RGZLeFF1VmNVdzc3QjFvWXlLb2M5d3JHYUZFMnNuZHJ6TVhBZFZFQlVhS1B4YU90d3RcL1RWcWVqWGVJSzlTRUsxZ1djMzdkY3IzcWlFNzk3ZG5EaGdrcXhEUUV4czJNazJremd6SEpWM3dOd3ozcHFKQ3BLRVFzTDRIbVlTbXZjakRLeDU0dW1sSjgwNXBzYmVmYUN4UVlWWFJnV0FPeDBkcWNIc2hLcWtKRHZzWVBMcU9zaFcxVGpMWXNBbVBTXC8zWlBGcnNZaXN0V2tIOFJHdlNOR1BFbWp4aXlLV1V3YnVRdGludzBzb1hLZUhnTkhiWll0MzhJSkVpamt4U0Y1OFR1NlJrUlZsc1ZuUll2S1wvRkhzQ29cL3ZaWT0iLCJtYWMiOiJmMWU2OGYzMWQ4OTQwOThjNWQwODM5ODBlMGQ3MmE5ZTEzZTRiMWM0NDQ0MTg4OTU4ZDUzOWY0OTliMjdmOWI3In0=

Tiêu Nhất Thiên hít sâu sắc, đi ra hiệu: “Đi thôi, quay trở lại thủ đô!!!”