quỷ môn độc thánh

“Anh Lý, chớ thực hiện ở phía trên, tất cả chúng ta vô chống nhé, nhỡ thương hiệu ngốc Diệp Viễn ê quay trở lại thì ko hoặc lắm đâu!”
“Về thì sẽ càng chất lượng, cho dù sao em cũng sẵn sàng ly thơm với thằng ngốc đấy rồi, cứ nhằm nó phát hiện ra đem sao…”
Lý Thiên Vũ xấu xí trình bày, bàn tay cũng ko yên tĩnh phận thò vô ngực áo Lâm Phi Phi.
“Thôi nhưng mà, anh Lý chớ vội vã, nhằm em cút tắm tiếp tục nhé!”
Vừa trình bày, Lâm Phi Phi vừa phải liếc đôi mắt đem tình với Lý Thiên Vũ rồi phi vào phòng tắm.
Không lâu sau, Lâm Phi Phi mang trong mình một cái áo choàng tắm mỏng tanh rời khỏi.
Vì vừa phải tắm kết thúc, khung người của Lâm Phi Phi ko thô hẳn nên cái áo tắm mỏng tanh manh ê cũng nhanh gọn lẹ bị ướt át,ướt đẫm.

Nó bám sát lên trên người cô tớ nhằm lòi ra những đàng cong bên trên khung người kiều diễm ê.
Lý Thiên Vũ ngỏ rộng lớn nhì đôi mắt, vô thức nuốt nước miếng.
“Tiểu yêu thương này, em vẫn lẳng lơ như xưa.

Bạn đang xem: quỷ môn độc thánh

Lại phía trên nhằm anh nâng niu em nào!”

Lý Thiên Vũ vừa phải trình bày, vừa phải thô bạo xé toạc cái áo choàng tắm của Lâm Phi Phi.
Cơ thể miếng mai, Trắng nõn của cô ý tớ ngay tức thì trưng bày rời khỏi trước mặt mày Lý Thiên Vũ.
Lý Thiên Vũ ko đợi được, hung hăng đè lên trên người Lâm Phi Phi.
“Ầm!”
Nhưng đúng khi này, cửa ngõ chống tự nhiên ngỏ tung.
Điều này tiếp tục khiến cho nhì người ê giật thột thon thót.
Nhưng khi bọn họ phát hiện ra người cho tới là Diệp Viễn thì bỗng nhiên chốc thở phào.
“Ô, thằng ngốc Diệp về rồi này?”
Lý Thiên Vũ cũng ko thèm tạm dừng.
Anh tớ tiếp tục nghe Lâm Phi Phi nói tới Diệp Viễn nên ko thèm nhằm ý cho tới anh.
Diệp Viễn đơn giản thằng ở rể ở trong phòng bọn họ Lâm, là con cái chó của Lâm Phi Phi nhưng mà thôi, không chỉ có thế, con cái chó này còn bị thần kinh trung ương.
Anh luôn luôn bị người tớ gọi là người ngốc.
“Tại sao?”
Gân xanh rớt nhì mặt mày thái dương Diệp Viễn nổi lên, anh siết quả đấm chặt cho tới nỗi nhưng mà móng tay cắm thâm thúy vô domain authority thịt anh cũng ko cảm biến được nỗi nhức.
Anh thiếu hiểu biết nhiều được, vì thế sao phụ vương trong năm này anh thực hiện trâu thực hiện ngựa mang lại Lâm Phi Phi nhưng mà sau cuối lại nên nhận kết viên này.
“Tôi trình bày này, Diệp ngốc.

Anh thiệt sự ngốc nghếch một cơ hội dễ thương và đáng yêu đấy.

Chuyện giản dị thế này nhưng mà thiếu hiểu biết nhiều à? Anh chỉ là một trong những thằng ngốc không có tác dụng nhưng mà thôi, anh nhận định rằng Phi Phi tiếp tục quan tâm anh, kết duyên với anh, thực hiện phu nhân của anh ý sao? Nằm mơ thân mật buổi ngày à? Thứ rác rưởi rưởi như anh làm thế nào giành được một người phụ nữ như Phi Phi!”
“Thật sao?”
Diệp Viễn vẫn không thích tin cậy vô sản phẩm này.
Lâm Phi Phi khinh thường coi Diệp Viễn, khinh thường khỉnh trình bày.
“Đúng vậy, Diệp Viễn.

Xem thêm: hối hận muộn màng truyện

Trong đôi mắt tôi, anh chỉ là một trong những thương hiệu khốn kiếp kém cỏi mọn, một kẻ ăn xin hôi rình, một thằng ngốc nhưng mà thôi.

Nếu khi đầu ko nên vì thế ông nội tôi, anh thiệt sự nhận định rằng cô chiêu phía trên tiếp tục kết duyên với loại rác rưởi rưởi như anh sao? Đừng ở mơ nữa”.
Ba năm vừa qua, ông nội Lâm Phi Phi mê tín dị đoan cút coi phong thuỷ, nghe theo dõi điều khuyên răn của thầy phong thuỷ tìm đến một người long dong bên trên phố Giang Châu, trí tuệ ko thông thường.
Ông tớ còn trình bày nên mang lại cô tớ kết duyên với Diệp Viễn, vì thế anh đem mệnh rộng lớn, sẽ hỗ trợ căn nhà bọn họ Lâm thịnh vô sau này.
Lúc đầu, Lâm Phi Phi vô nằm trong phản đối, tuy nhiên ông nội vẫn một mực ra quyết định như vậy, sau cuối cô tớ chỉ đành kết duyên với kẻ ăn xin Diệp Viễn.
Ba trong năm này, Diệp Viễn chỉ mang đến mang lại căn nhà bọn họ Lâm một chút ít không nhiều quyền lợi, tuy nhiên ngược lại hôn nhân gia đình của cô ý tớ lại bị thiên hạ xem như là chuyện cười cợt ở trong phòng bọn họ Lâm.
Cô tớ đang không chịu đựng đựng được sự chế nhạo này kể từ lâu.

Xem thêm: đầu lâu hoa hồng

Vừa hoặc, thời điểm ngày hôm nay, Lý Thiên Vũ, bàn sinh hoạt thời ĐH của cô ý tớ du học tập quay trở lại thì giờ đây lại bị Diệp Viễn chen ngang vô cuộc sung sướng.
Lâm Phi Phi ham muốn ngửa bài bác luôn luôn với Diệp Viễn, nhân thời cơ này nhằm rời đứt với anh.
Lời trình bày của Lâm Phi Phi như 1 con cái dao sắc bén, đâm vô lòng Diệp Viễn, dập tắt mong muốn sau cuối vô tim anh.
“À, Diệp ngốc, nghe trình bày anh và Phi Phi kết duyên phụ vương năm rồi vẫn không được sờ tay cô ấy hả.

Hôm ni tôi vừa phải về, Phi Phi tiếp tục dữ thế chủ động hứa tôi rồi đấy!”
Lý Thiên Vũ vừa phải trình bày vừa phải đắc ý.
“Ầm!”

Đúng thời điểm hiện nay, Diệp Viễn ko kìm giữ được cơn tức giận, tự nhiên vắt lấy cái gạt tàn bên trên bàn coffe đập vô đầu Lý Thiên Vũ.
Máu tươi tỉnh bỗng nhiên chốc chảy ròng rã ròng xuống trán anh tớ.
“Thằng ngu này, ngươi thực hiện gì đó hả?”
Lâm Phi Phi ko ngờ thời điểm ngày hôm nay lá gan lì của Diệp Viễn lại rộng lớn như vậy, dám vung tay tiến công người.
“Không sao chứ? Anh Lý?”
Lâm Phi Phi nhức lòng căn vặn Lý Thiên Vũ.
Cảnh tượng đó lại khiến cho trái ngược tim Diệp Viễn thêm thắt lạnh giá.
Anh biết, anh ko thể nối tiếp ở cái căn nhà này được nữa rồi.
“Mẹ kiếp, dám tiến công anh Lý mà còn phải ham muốn cút à, đứng lại!”
Diệp Viễn coi như ko nghe thấy Lâm Phi Phi đang được gào thét, con quay sống lưng cút trực tiếp.
“A! Ông phía trên tiếp tục gi3t bị tiêu diệt nó!”
Nhìn bàn tay nhuốm ngày tiết tươi tỉnh, sắc mặt mày Lý Thiên Vũ trở thành tàn nhẫn, kinh hãi..