phía dưới hoang đường

VĂN ÁN

VĂN ÁN 1: 

Bạn đang xem: phía dưới hoang đường

Hồi trung học tập, Vưu Niệm và phái nam thần nằm trong ngôi trường Lục Thanh Trạch tiếp tục mang 1 tình thương vô nằm trong nồng nhiệt độ.

Lục Thanh Trạch nước ngoài trừ gia đạo túng khó khăn đi ra thì điểm nào thì cũng đảm bảo chất lượng, tuy nhiên Vưu Niệm lại là *bạch phú mỹ nổi tiếng vô ngôi trường. 

*Bạch (trắng trẻo), Phú (giàu có), Mỹ (xinh đẹp): ý ham muốn chỉ thân thiết phận đài những của những cô nàng xinh đẹp nhất con cái ngôi nhà quyền quý và cao sang. 

Mối tình thanh xuân vườn ngôi trường ko môn đăng hậu đối này của nhị người vì vậy tuy nhiên cũng trở nên người xem dèm trộn, buôn chuyện.

Năm năm tiếp theo, ngược nhiên nhị người tiếp tục chia ly.

Ngày chia ly hôm ê, một Lục Thanh Trạch vẫn luôn luôn ôn nhu dịu dàng êm ả trước mặt mày cô, phen trước tiên bị thất lạc kiểm soát.

Bao năm xa cách cơ hội, Lúc hội ngộ đợt nữa, Lục Thanh Trạch đang trở thành anh hùng cao quý vô ngành khoa học tập chuyên môn.

Gương mặt mày khía cạnh rõ nét, tầm vóc nhã nhặn đạm mạc của những người nam nhi tiếp tục trưởng thành và cứng cáp, anh phủ lên mình áo sơ-mi quần âu lại càng phác hoạ hoạ rõ ràng song vai rộng lớn, hạn hẹp nằm trong song người mẫu.

Nhiều năm trôi qua quýt, Vưu Niệm 25 tuổi hạc lại một đợt nữa bị vẻ đẹp của anh ý mải miết hoặc.

VĂN ÁN 2: 

Sau Lúc hội ngộ, nhị người vẫn giữ lại quan hệ ‘khó người sử dụng kể từ ngữ nhằm miêu tả’, trong tim làm rõ tuy nhiên ko thổ lộ.

Vưu Niệm nhận định rằng Lục Thanh Trạch vẫn canh cánh trong tim chuyện năm ê, cố ý trở lại với mục tiêu khiến cho cô nên Chịu điếm nhục.

Làm cỗ thực hiện tịch tuy nhiên thao diễn một thời hạn, Vưu Niệm sau cùng ra quyết định ham muốn kết giục đoạn nghiệt duyên này, đúng lúc thoái lui.

Buổi tối hôm ê, Lục Thanh Trạch nốc trở thành say túng thiếu tỉ, chạy cho tới gõ cửa ngõ ngôi nhà Vưu Niệm.

Xem thêm: truyện bố già

Đôi đôi mắt anh đỏ au ngầu, biểu cảm cực kỳ khó khăn coi, gần như là nghiến răng nghiến lợi vấn đáp cô: “Em lại nghịch ngợm tôi?”

Vưu Niệm còn còn chưa kịp cởi mồm, đã biết thành song môi cực kỳ rét của anh ý phủ lên.

Trong không gian tràn ngập hương thơm rượu nồng nực, cô nghe được tiếng nói khàn khàn tự động giễu của Lục Thanh Trạch: “Mười năm sao tuy nhiên đầy đủ được? Có khả năng thì em đùa giỡn với tôi cả đời lên đường.”

——-

Mẩu chuyện nhỏ cute:

Vưu Niệm nhìn người máy yêu tinh white bên trên bàn phía bên phải, nghi vấn hỏi:

“Thật sự nói theo cách khác chuyện sao? 

Hồ ly nhỏ: “Đương nhiên”.  

Vưu Niệm: “Vậy tôi ham muốn căn vặn một câu, cậu đem biết Lục Thanh Trạch là ai không?”

Hồ ly nhỏ: “Lục Thanh Trạch là người chủ sở hữu của tôi.”

Vưu Niệm mỉm cười, yêu tinh nhỏ này còn có vẻ thấu hiểu thân thiết phận của tớ. Cô thản nhiên hỏi: “Vậy Lục Thanh Trạch thời điểm hiện tại từng nào tuổi?”

Hồ ly nhỏ: “Hai mươi bảy tuổi hạc.”

Vưu Niệm ngồi xuống, chống cằm nhìn loại white trẻo nhỏ nhắn ê, nói: “Vậy thì cậu đem biết Lục Thanh Trạch mến gì nhất không?” 

Ý tấp tểnh lúc đầu của cô ý là ham muốn coi người máy này còn có biết sở trường của Lục Thanh Trạch hay là không, tuy nhiên ngoài dự liệu, đùng một cái cô nghe được một đáp án bất thần mang đến thắc mắc một vừa hai phải rồi: “Lục Thanh Trạch mến Vưu Niệm nhất.”

“Cậu đem biết Vưu Niệm là ai không?”

Xem thêm: cô vợ thế thân

“Vưu Niệm là bảo vật của Lục Thanh Trạch.”

———————–

#Người kính yêu các bạn, chắc chắn tiếp tục lần từng phương pháp để cho tới ở kề bên các bạn. Cho mặc dù núi cao đàng xa cách, dông tố tuyết bao quấn.#