Chương 1695:
Lê Hương lờ đờ rãi ngẳng đầu: “Chưa trải qua loa nỗi khổ sở của những người không giống, chớ khuyên răn chúng ta sinh sống thiện, Tử Tiễn, em không thích khuyên răn anh, anh sở hữu một ngàn một vạn nguyên do trách móc chúng ta, Bác Mạc lãnh đạm sơ nhạt nhẽo, Dì Anh Lạc vắng ngắt mặt mũi, bà nội ưu tiên với Tuân, nhập chúng ta bất kể người này so với anh nhưng mà rằng thậm chí còn cũng ko bởi vì Liễu Chiêu Đệ, chí ít… Liễu Chiêu Đệ từng toàn tâm toàn ý yêu thương anh.”
Bạn đang xem: nghịch tập sủng nhanh còn kịp truyện full
“Đời trước đằm thắm tình thù địch oán thù, anh là kẻ không có tội nhất, cũng chính là người bị hoảng hốt rộng lớn nhát, thực hiện phụ huynh, Bác Mạc và dì Anh Lạc vắng ngắt mặt mũi cả cuộc sống anh, về sau, cũng ko quay về.”
“Em ko cần mong muốn khuyên răn anh vật gì, đứa trẻ em ra đi mái ấm gia đình phức tạp nhập ánh nhìn đều là quang quẻ, phần niềm hạnh phúc cơ là nương theo đuổi cả đời, nhưng mà sở hữu vài ba đứa trẻ em, đang được sử dụng trọn vẹn đời trị lành lặn hét tuổi tác thơ của chủ yếu bản thân, Tử Tiễn, em ko kỳ vọng anh trở nên loại người loại nhị, chấp niệm lớn số 1 nhân sinh thiệt rời khỏi là bỏ dở chủ yếu bạn dạng đằm thắm anh. em chỉ kỳ vọng về sau anh hoàn toàn có thể lần thời hạn lờ đờ bước đi của tôi lại, lờ đờ một ít nữa, hiểu demo mẩu chuyện của Bác Mạc và dì Anh Lạc, nghe một ít thanh âm chúng ta khắc ghi, tuy rằng là chúng ta trước đó chưa từng tham ô dự: nhập nhân sinh của anh ấy, tuy nhiên anh, cũng chính là nhức nhối nằm trong tiếc nuối lớn số 1 của chúng ta, nhằm bão táp xuân từng thổi qua loa chúng ta, kể từ từ phất qua loa mặt mũi anh.”
Lê Hương không tồn tại ngẫu nhiên tư cơ hội cũng không tồn tại lập ngôi trường rằng vật gì với Mạc Tử Tiễn, quý khách Mạc gia, nước ngoài trừ cô Nhân Nhân, đều nợ đứa nhỏ nhắn này.
Trước Lúc chúng ta lên đường một tối, đang được nằm trong Mạc Từ Tước và Anh Lạc ăn tối sau cùng, mặc dù vậy Mạc Tử Tiễn thì sao?
Anh tách ngoài Mạc gia đang được thật nhiều năm, về sau… hoảng hốt rằng khó khăn quay trở lại nữa.
Đột nhiên nghe rằng tin tưởng dữ của Mạc Từ Tước và Anh Lạc, toàn bộ cơ thể Mạc Tử Tiễn đều là ngây ngây, ngô ngô, anh kỳ thực không tồn tại rất nhiều xúc cảm, tương tự như một người máy, chạy vê, cho tới đên một giây trước.
Nghe được lời nói thướt tha của Lê Hương, nhập lồng ngực Mạc Tử Tiễn nhanh gọn kéo lên tình yêu, tình yêu cơ cho tới hung mãnh nhưng mà kịch liệt, nhập nháy đôi mắt chứa đựng anh.
Con ngươi đen ngòm nhập trẻo lạnh lẽo lùng ấy nhập thời tương khắc này, kể từ từ bốc tương đối, phát triển thành đỏ hỏn.
Ngoại trừ Cô Nhân Nhân, cô nàng trước đôi mắt này là kẻ loại nhị cho tới anh ấm cúng.
Xem thêm: truyện lại gặp được em
Năm cơ chạm chán điểm ngõ phố Đề Đô thực hiện cho tới anh liếc đôi mắt khó phai, kể từ cơ về sau cô ngay tắp lự trở nên người ko thể thay cho thế được nhập sinh mệnh anh.
Mạc Tử Tiến nom Lê Hương, song môi mỏng tanh đóng góp mở: “Quán…”
Một giờ “Lê Hương” này còn còn chưa kịp gọi rời khỏi, đang được sở hữu người tới: “Tử Tiễn, Lê Hương, nhị em đang được rằng gì đấy?”
Mạc Tuân cho tới.
Lời rằng cơ vô thanh nhưng mà nghẹn lại.
Lê Hương ngoái đầu nom lại, cô nghiêng loại đầu nhỏ: “Em rằng vài ba câu nói. với Tử Tiễn, không tồn tại chuyện trò vật gì.”
*Ừ,” Mạc Tuân gật đầu, anh tiếp cận vươn bàn tay, lưu giữ bàn tay nhỏ Quán mượt như ko xương của Hạ Tịch trong trái tim bàn tay bản thân, tiếp sau đó quan sát về phía Mạc Tử Tiễn: *Tử Tiễn, bên cạnh nhau xuống ăn cơm trắng tối đi!”
Xem thêm: minh nguyệt thiên lý
Từ khoảng thời gian ngắn Mạc Tuân xuất hiện tại, tương đối nước và tia đỏ hỏn điểm lòng đôi mắt Mạc Tử Tiễn đang được lùi lên đường, phảng phất thướt tha một tương khắc cơ đơn giản ảo giác, anh lại phục sinh vẻ nhập trẻo tuy nhiên lạnh lẽo lùng ngày thường: “Dạ, anh nhị, anh và chị dâu trở xuống trước lên đường, lát em xuống sau.”
Mạc Tuân tóm tay Lê Hương tách lên đường.
Mạc Tử Tiễn đứng bên trên địa điểm nom bóng sống lưng chúng ta phát triển thành đuối, còn tồn tại bàn tay đan chặt nhau của chúng ta, nhập tròng đôi mắt xẹt qua loa vài ba phần u ám.
Bình luận