lăng thiên truyền thuyết

Cách trên đây đang được rất mất thời gian rồi, lâu cho tới nỗi ko một người nào là còn có thể lưu giữ được. Thời đại sau khoản thời gian Đại Lục Hoàn Mỹ được tạo nên. Trung Sở Đại Lục đã từng là điểm quy tụ của toàn bộ những chủng tộc, điểm tuy nhiên Thần, Tiên, Ma, Nhân, Vũ, Thú tộc bên nhau xây hình thành toàn cầu mới nhất. Thời bại liệt cũng đều có một chủng tộc mà tương truyền rằng đã biết thành Thần xem nhẹ vô cuộc Đại Di Tản ngoài toàn cầu cũ, người tớ gọi bọn chúng là Oán Linh - những vong hồn bi ai bị Thần ruồng quăng quật. Cái thế giới cũ đã biết thành tàn đập vô cuộc trận chiến của Thần phát triển thành vùng khu đất bị tiêu diệt chóc còn kinh hãi hơn hết Địa Ngục. Thiên Hồn Giới - bại liệt đó là điểm chủng tộc Oán Linh sinh rời khỏi và phát triển và cũng khát khao bay ngoài nó. Nơi độc nhất hoàn toàn có thể rời khỏi vào giữa Thiên Hồn và Hoàn Mỹ là Oán Linh Môn. Ngay kể từ khi tạo nên Hoàn Mỹ Giới, Thần đã mò mẫm từng cơ hội hàm ấn Oán Linh Môn, những chủng tộc không giống đã và đang cần sập máu rất nhiều nhằm gia tăng hàm ấn ấy. Nhưng những Oán Linh vẫn cố len lách qua quýt tầng tầng hàm ấn, đồng ý Chịu tổn thất thảm trọng, chỉ muốn tận hưởng được chút ánh sáng êm ấm của Đại Lục.

Một vùng khu đất váy đầm lầy lội xám phun tuy nhiên chan hòa tia nắng trải ra trước đôi mắt Lăng Thiên. Cư dân đại lục coi đó là điểm lưu đày đọa. Nhưng so với Oán Linh tộc trên đây lại là điểm bọn chúng ko khi nào hoàn toàn có thể mơ cho tới, cho dù là vô những giấc mơ tươi tắn đẹp tuyệt vời nhất. Hít một tương đối tràn đầy, ngửa mặt mày lên trời cao, hắn hét lên một giờ đồng hồ vang lừng, giờ đồng hồ hét báo hiệu ngày quay trở lại của Oán Linh tộc, cũng báo hiệu 1 thời đại đen ngòm tối cho tới Đại Lục chuẩn bị chính thức.

Bạn đang xem: lăng thiên truyền thuyết

Sau sống lưng hắn là những nằm trong hạ, đại tướng tá Oán Linh đang được coi hắn vày song mắt sùng kính nhất. Phía sau chúng ta là Oán Linh Môn, hoặc chính xác là 1 hầm động sâu tun hút và những miếng vụn còn còn sót lại của một loại từng được gọi là Oán Linh Môn. Trong hình mẫu hầm động ko lòng này là hàng ngàn hàng trăm cặp đôi mắt đỏ lòe ngầu của Oán Linh tộc, những góc nhìn khát khao tự tại.

Hắn sinh rời khỏi là 1 member của Oán Linh tộc thông thường như bao Oán Linh không giống. Chứng loài kiến từng member vô cỗ tộc nhập cuộc công đập hàm ấn Oán Linh Môn, từng người từng người một rời khỏi lên đường và ko khi nào hoàn toàn có thể quay về. Hắn quyết định ra lên đường, mò mẫm tìm tòi sức khỏe cho tới riêng rẽ bản thân. Hắn đã từng đi đâu, trải qua quýt những chuyện gì đến tận giờ đây vẫn còn đấy là thắc mắc chưa tồn tại câu nói. giải. Chỉ biết sau chục năm hắn trở về, và trong tầm 1 năm, chỉ 1 năm hắn đang đi đến từng cỗ tộc, vày biện pháp vẹn toàn thủy và sớm nhất có thể, vượt mặt toàn bộ thủ lĩnh Oán Linh. Sau bại liệt hắn trở trở thành hướng dẫn của Oán Linh tộc, ko phong Hoàng, xưng Đế, thương hiệu hắn là Lăng Thiên.

Cùng với việc vững mạnh của hắn, Oán Linh tộc cho dù vẫn còn đấy hung tàn tuy nhiên đang được với quy củ và tiềm năng ngày càng tăng. Một số kẻ cực mạnh được phong thực hiện Đại Tướng. Hắn đang được tổ chức triển khai rời khỏi một đội nhóm quân Oán Linh mạnh mẽ với con số lên đến mức mặt hàng tram vạn.

Khi cảm nhận thấy thời cơ đang được chín muồi, hắn chính thức dẫn quân công đập Oán Linh Môn. Nhưng vạn vật vốn liếng tương sinh tương tự khắc, cần mất mặt rộng lớn nửa thế kỷ, cân bằng sức mạnh của bản thân và trả giá chỉ vày con số rất rất rộng lớn ngày tiết huyết, xương cốt Oán Linh tộc, hắn mới há toang được ô cửa nhốt Oán Linh tộc bao đời qua quýt. Không còn rào cản nào trước mặt mày, hắn hướng dẫn tộc nhân càn quét dọn kể từ Oán Linh Chiểu Trạch, tiến công tan sự kháng cự của liên quân những tộc ở Chỉ Thạch Trại, Mê Vụ Tùng Lâm. Đuổi giết Nhân tộc đến tới tận chân núi thiêng liêng Luyện Ngục Hỏa Sơn, đẩy lùi Thú tộc vô U Minh Cốc ko đàng rời khỏi, Vũ tộc bị dồn vô thế kháng cự ở Phong Lăng Cốc thô cằn nóng bỏng, đem cả Vạn Kiếp Thành quay trở lại với cát lớp bụi. Những điểm Oán Linh đại quân đi qua, ngày tiết chảy trở thành sông, ko một hình hài nào là hoàn toàn có thể tồn bên trên. Như Tử Thần đến nhân gian lận, bọn chúng mang tới nhức thương và chết người. Chỉ với Tịch Tộc với lãnh địa được biển lớn chở che vẫn trong thời điểm tạm thời an toàn và tin cậy, tuy nhiên ko thể cứu vãn viện những tộc khác và luôn luôn cần sinh sống vô hãi hãi.

Nguy cơ khử tộc đang được hiển hiện tại rõ ràng.

Trước tình thế nguy nan cấp cho bại liệt của những tộc. Thần đang không thể ngồi yên lặng. Chúng Thần đã mặt hàng lâm xuống Tổ Long Thành. Chiến Thần-Sát tì, hướng dẫn thần binh thiên tướng cứu vãn viện Nhân tộc. Tiên Ma nhị giới cũng tham lam chiến, Thiên Tiên-Mạc Vũ dẫn đầu quân group Tiên giới tương hỗ Vũ tộc. Ma Tôn-Huyết Hình ảnh tức tốc kéo quân xuống giúp Thú tộc. Với sự tham lam chiến của Thần, Tiên, Ma những tộc bên trên Hoàn Mỹ Đại Lục đã dần dần trở bản thân, phản công. Dù vậy bên dưới sức khỏe áp hòn đảo và cuồng bạo của Oán Linh tộc, Liên Quân đang không thể dành riêng thắng lợi nhanh gọn lẹ. Cuộc chiến lâm vào biểu hiện giằng teo của những mặt mày. Một trận mưa ngày tiết bão tanh tưởi chứa đựng từng bầu trời Đại Lục, tủ phủ cả thiên ko. Đại chiến nổ rời khỏi ở mọi nơi. Sinh linh đồ thán.
Đã một trăm năm, Đại Lục ko một ngày được yên lặng bình. Lăng Thiên, cầm vô tay Tuyệt Thiên Long Nha Thương đại sát tứ phương, lấy mức độ một người chống cự Chiến Thần, Thiên Tiên, Ma Tôn, Nhân Hoàng, Vũ Đế, và Sư Vương. Thời thế tạo ra anh hung, cường fake những tộc sinh rời khỏi lớp lớp, Thần Tiên Ma giới liên tục xuất hiện tại ở nhân gian lận. Vậy tuy nhiên Long Thương đang được phía, ko gì không trở nên phá hoại, Long Thương đang được chỉ, không một ai hoàn toàn có thể đối mặt. Đồ Thần, khử Ma, trảm Tiên. Sự hùng mạnh mẽ của Lăng Thiên thời điểm hiện tại tạo cho trời khu đất chấn động, người người đều cảm nhận thấy bất lực.

Nhưng số phận trêu gan, với ai biết trước được điều gì.

Vô Danh Đảo, một quần đảo ở phía rất rất sầm uất Thanh Long Loan, tinh ma khí như Long, dường như khồng hề bị nhiễm lớp bụi sương lửa cuộc chiến tranh. Trong một lượt nghỉ dưỡng hiếm hoi mò mẫm cơ hội công đập Tổ Long Thành, Lăng Thiên thốt nhiên bị linh khí ở trên đây hấp dẫn. Đó là điểm đạp nằm trong thủy tận, được chứa đựng vày nhì vách núi cao chon von như lợi mò mẫm đâm toạc khung trời, một thôn nhỏ được biển lớn, núi chở che, ngăn cơ hội hầu như với toàn cầu phía bên ngoài. Hắn đáp xuống điểm này. Đi dọc bờ bờ cát trắng xóa, coi bờ biển trải mênh mông trước mặt mày. Cảm nhận những cơn bão đậm chát kể từ biển lớn thổi vô. Đối với hắn toàn bộ đều thiệt mới nhất mẻ, khác hoàn toàn bờ biển lớn Hắc Hải đen ngòm ngòm, tủ phủ đầy tử khí ở quê nhà hắn. Hắn như đứa trẻ con thơ ngây, vươn tay rời khỏi cố níu theo làn bão. Đôi đôi mắt phiêu hốt vô ấn định.

Người dân ở trên đây chất phác, tươi tắn mỉm cười kính chào căn vặn hắn. Lũ trẻ con nít đuổi theo hắn, mở những hai con mắt tròn xoe xoe, ngấn nước coi hắn giàn giụa tò mò mẫm. Chẳng ai hoàn toàn có thể ngờ được đây lại là tuyệt thế ác linh khiến cho Thần, Người đều hãi hãi.
Một xúc cảm thiệt kỳ lạ dơ lên vô người Lăng Thiên, không dễ chịu tuy nhiên cũng êm ấm. Một loại xúc cảm xung đột uy lực với loại ngày tiết Oán Linh vô người hắn. Bất chợt, hắn thấy một thiếu thốn phái đẹp toàn thân thiện White bạch tựa băng tuyết tiên tử. Yên lặng ngồi bên trên một tảng đá rộng lớn mặt mày bờ biển lớn, nhì gót ngọc của thiếu thốn phái đẹp nhẹ nhàng nhàng khuấy động, chốc chốc lại thực hiện phun phủ lên những tia nước lí tí. Ánh sáng sủa phản chiếu vào mặt mày nước hắt lên khuôn mặt mày người thiếu thốn phái đẹp thực hiện khuôn mặt mày thanh tú như ngọc ấy tăng thêm thắt vài ba phần thơ ngây tinh khiết, trừng trị rời khỏi một luồng khí thanh bay chẳng vướng lớp bụi trần. Gương mặt mày hắn lộ vẻ không thể tinh được, hắn không đủ can đảm thở mạnh, hãi làm hỏng không gian điểm trên đây. Hắn thấy hình mẫu xúc cảm xa lạ ấy lại trỗi dậy, tuy nhiên mãnh liệt rộng lớn vội vàng trăm lượt, lấn lướt loại ngày tiết vô hắn. Hắn như đứng lặng lên đường. Đôi mắt sắc bén của hắn thời xưa chỉ mất bá đạo, kiên nghị giờ trên đây ánh lên những tia sáng hiền vơi tuy nhiên nhu hòa. Trong sinh mệnh mênh mông của tôi, lượt thứ nhất hắn quan lại sát một người chú ý cho tới như vậy. Càng lại gần, trái ngược tim hắn càng đập nhanh chóng, gia tốc hơn hết sau khoản thời gian trải qua quýt cuộc chiến với Thần tộc. Án Thư tay hắn đang được ướt sũng mồ hôi kể từ khi nào. Hắn mong muốn tiến thủ lại thiệt ngay sát cô nàng. Nhưng, ko thể tưởng tượng nổi. Hắn hãi. Cô gái như cảm biến được với người ở phía đằng sau, cô quay trở về coi hắn. Cái coi thực hiện hắn bị tiêu diệt lặng, như bú lấy không còn sinh lực của hắn. Chiếm không còn cả không gian, lu nhòa toàn bộ cảnh sắc xung xung quanh, vô đôi mắt hắn chỉ từ lại hai con mắt cô nàng. Cô mỉm mỉm cười với hắn, nụ mỉm cười thực hiện hắn ngơ ngẩn. Nhưng tiếp sau đó hắn thức tỉnh, giật mình, hắn thấy tôi đã quá mất mặt cảnh giác. Rồi như 1 hành động tự nhiên ngẫu nhiên khi đối mặt với tình thế khôn xiết nguy nan. Hắn triệu hồi Liệt Nhật Long Nha Thương thủ thế (=.=)

Đã 1 năm kể từ khi gặp gỡ cô nàng ấy. Hắn đang được biết gọi thương hiệu hình mẫu cảm giác khác kỳ lạ đấy. Như một số phận đang được sắp xếp trước. Hai người đang được luôn luôn ở mặt mày nhau một trong năm này. Cô gái tên thường gọi là Lạc Anh. Lăng Thiên và Lạc Anh dìu đi nhau cùng ngao du đạp thủy, tình thân song mặt mày mê mệt ngập tràn, vô số hồi ức đảm bảo chất lượng đẹp mắt hiện lên. Khoảng thời hạn bại liệt so với hắn đó là những tháng ngày niềm hạnh phúc nhất trong cuộc sống, vì vậy hắn đang được thay cho thay đổi thật nhiều. Những kí ức xứng đáng trân trọng giữ gìn nhất, cũng chính vì nhì người bất luận về tình thân hoặc tâm trí đều nhường nhịn như tâm linh tương thông vậy, thần kì mà đến mức khiến cho chủ yếu chúng ta cũng khó khăn tuy nhiên giải thích, chỉ hoàn toàn có thể coi này là côn trùng duyên trời ấn định tuy nhiên thôi.

Nhưng rồi kết viên được ấn định sẵn của sự việc gặp mặt là chia ly, nhì người sau khi trải qua quýt một khoảng chừng thời hạn tuyệt đẹp mắt, ở đầu cuối Lạc Anh vì thế với chuyện cần rời khỏi Lăng Thiên, tuy rằng khi bại liệt hắn ko nỡ, nhưng vì cần đương đầu đối phó với sự tấn công của Liên Quân nên đành bỏ lỡ nữ nhi tư tình điểm Nhân Gian.

Những trận giao đấu thảm khốc miên man ko dứt, Lăng Thiên dựa vô tiềm năng uy lực không một ai địch nổi của phiên bản thân thiện dẫn dắt Oán Linh tộc càn quét Đại Lục. Hắn mong muốn cướp đoạt cả thiên hạ nhằm tặng cho tới nường, nhằm rồi sau đó nàng và hắn hoàn toàn có thể bên nhau nghêu du nhân gian lận. có vẻ như với gì này đã thay cho đổi trong hắn, Long Thương nhường nhịn như cũng sắc bén rộng lớn gấp nhiều lần. Sau khi trải qua quýt rất nhiều cuộc chiến, ở đầu cuối cũng công đập được Liên Quân của Nhân, Thú, Vũ, Tiên, Thần, Ma. Vào khi bại liệt, sự xuất hiện tại của hắn uy hiếp thẳng cho tới an nguy nan của Đại Lục. Một khi Liên Quân tan chảy ở Đại Lục, ko gì hoàn toàn có thể đáp ứng cho việc an toàn của Tiên Ma giới và Thần vực được nữa.

Lục đạo liên quân trước tình cảnh bại liệt, chỉ từ biết cố thủ ở vùng khu đất duy nhất còn còn sót lại. Tổ Long Thành. Và ở đầu cuối trận Chung Cực chi chiến rồi cũng phải diễn rời khỏi. Một cuộc chiến kết thúc giục thời đại tối tăm đang được kéo dãn ngay sát nhì trăm năm qua. Trận chiến quy tụ toàn bộ tinh tuý của những tộc, Đế Hoàng của Thần, Tiên, Ma giới, Vương fake của Nhân, Thú, Vũ, Tịch tộc. Mé đối nghịch tặc, kẻ chinh trừng trị chỉ có một người thống lĩnh. Lăng Thiên. Sau sống lưng hắn là những Đại Tướng Oán Linh trung trở thành nhất. Trước đôi mắt hắn ko cần là trăm vạn kẻ thù, tuy nhiên nhường nhịn như chỉ với hình bóng của nường. Thành công đang được ở rất rất ngay sát, và người đàn bà hắn yêu cũng đang được đợi hắn.
Long Thương chỉ phía trời cao. Không có rất nhiều câu nói. nhằm thưa, không nhiều nếu không muốn nói là rất ít lý lẽ để biện minh, nhì quyền lực tương xung tương tự khắc kể từ thủa khai thiên tích địa quay cuồng quấn lấy nhau vô trận đánh tử sinh. Một mất mặt một còn. Hàng triệu sinh linh nhảy vào cuộc loại sát vô vàn. Nhưng đỉnh điểm của chiến cuộc toàn bộ luyện trung vào chiến đoàn không ở gần xa thẳm bên trên thiên ko Tổ Long Thành.

Thần Thiên Đế, Ma Hoàng, Tiên Đế, Nhân Vương, Vũ Vương, Sư Vương, sáu đại nhân vật từng người đều hàng đầu một cõi trừng trị động toàn lực, bên nhau vây sát Lăng Thiên. Thần khí tủ trời, Ma khí trùng thiên, Tiên vân tụ hội nhường nhịn như lực lượng toàn bộ trời khu đất đều quy tụ vô trận đánh này, những ngóng khử sát kẻ phản Thần dị đoan bá đạo bại liệt. Trong trùng trùng nguy cơ tiềm ẩn, Lăng Thiên ngửng đầu thét gào, con cái ngươi phun rời khỏi từng đạo hào quang quẻ loại Thần khử Ma. Long Thương trong tay thao diễn hóa trở thành cự đại Hoàng Kim Long đại sát tứ phương.

Trận chiến thảm liệt nhất vô lịch sử vẻ vang Hoàn Mỹ Giới. Trận chiến đảm bảo an toàn tôn nghiêm, hoàn hảo của Thần và cũng chính là cuộc chiến ngăn chặn cả thể giới, thể hiện khát vọng tự tại của Oán Linh tộc đang được nổ rời khỏi.

Trận chiến kéo dãn cho tới tận chiều lặn tuy nhiên ko chấm hết. Các vị quân mái ấm ăn ý lực cũng ko thể trấn áp được Lăng Thiên, tuy nhiên hắn mong muốn tiêu xài khử chúng ta cũng tương đối khó khăn. Tình thế mãi leo thang, giờ đồng hồ la hét rầm vang trời, binh khí chạm nhau nảy lửa sáng sủa rực cả một vùng.
Đến khi mùng tối dần dần buông xuống từng chuyện mới nhất với sự lay chuyển. Hợp lực của sáu vị quân mái ấm cùng theo với những chí bảo của những giới, chúng ta đang được thành công xuất sắc trừng trị động Thiên La Đồ Thánh Trận vây khốn được Lăng Thiên. Trước áp lực nặng nề kinh xịn kể từ mọi hướng thúc ép đang được kích trừng trị tiềm năng của hắn dậy. Gào thét như 1 thú nuôi hoang bị thương, hắn tế rời khỏi Long Thương, luyện hóa nhập vô khung người chủ yếu bản thân, tạo thành hoàng kim thánh long giáp bảo lãnh toàn thân thiện. phẳng phiu lực lượng bá đạo dị thường của tôi, hắn vung quyền tiến công vỡ trọn vẹn sát trận thành công xuất sắc bay khốn, đồng thời gặp chấn thương sáu vị quân mái ấm. Toàn ngôi trường đột nín thinh ko một tiếng động. có vẻ như chỉ từ bản thân hắn, đem bên trên bản thân hoàng kim thánh long giáp đứng thân thiện trời. Quân lâm thiên hạ. Các vị quân mái ấm liên tiếp thổ huyết, ánh mắt ảm đạm lên đường rất nhiều. Rồi giờ đồng hồ gào thét vang trời của Oán Linh vang lên. Liên quân những tộc tháo lui vô cố thủ góc nhìn phía lên thiên không ngại hãi.

- Đến khi cần kết thúc giục rồi.

Trong tay hắn thao diễn hóa rời khỏi một thanh khí hình long thương đem theo gót uy thế hủy thiên khử địa, sáng sủa rực lên vô chiều tối lặn. Hai tay kể từ từ thổi lên, khí thế của hắn cũng Từ đó tăng đột biến cho tới rất rất hạn. Chỉ cần thiết hắn buông tay, ko ai dám vững chắc bên trên đời này còn có còn Thần, Tiên hoặc Ma nữa hay là không.

Đúng khi bại liệt, khi toàn bộ tưởng chừng như đang được an bài xích. Một giờ đồng hồ thét nhiều năm vang lên:

- Dừng tay.

Hai đạo thân thiện hình ảnh lóe lên chắn trước mũi thương của hắn. Một lão fake râu trắng toát xung quanh người trận trận hào quang quẻ lưu gửi giàn giụa thần túng thiếu, đang được khống chế trong tay một cô nàng. Ánh đôi mắt cô nàng hoảng hãi coi xung quanh toàn ngôi trường, môi hé mở nhưng không tồn tại kể từ nào là được thốt rời khỏi.

Lăng Thiên chằm chằm coi kẻ mới nhất cho tới, góc nhìn vốn liếng ngạo mạn tự mãn đùng một phát thay đổi, một luồng sát khí sắc và nhọn phóng rời khỏi, khí lưu uy lực bay bổng như kinh thiên động địa, khiến cho toàn bộ người xem đều kinh hoàng biến sắc.

- Thả nường rời khỏi. Nếu ko ngươi sẽ rất cần chết!

- Thật không? Hình như giờ đây ngươi không tồn tại quyền rời khỏi mệnh lệnh cho tới tớ.

- Võ công của ngươi bất phàm, có lẽ rằng là người dân có thân thiện phận, đâu rất cần được dùng thủ đoạn hèn nhát này chứ.

- Đối phó với ngươi ko nên biết sử dụng thủ đoạn nào là. Bây giờ ngươi hãy tháo lui quân trở về Thiên Hồn giới, vĩnh viễn ko được xâm phạm Đại Lục nữa, nếu như không ta sẽ giết thịt cô nàng này.
- Ngươi dám!

- Ngươi hoàn toàn có thể test coi.

- Ngươi với cần người Đại Lục không? Hãy xưng tính danh rời khỏi trước lên đường, tớ không muốn giết thịt người vô danh.

- Haha, tớ là quân mái ấm Tịch tộc, Tịch Vương - Đồ Vũ, vô tay tớ với bùa hộ mệnh, ngươi giết thịt ko nổi tớ đâu.haha.

Nhìn thiếu thốn phái đẹp, Lăng Thiên ko vội vàng thưa tuy nhiên trầm tư tâm trí. Trong đôi mắt người thiếu phái đẹp giờ trên đây đang được đẫm lệ, hắn thấy sự lo ngại và như mong muốn xin lỗi. Giây phút này thân thiện là lãnh đạo ko thể nhằm kẻ không giống uy hiếp, tuy nhiên tình cảm trong thâm tâm hắn khó khăn tuy nhiên dứt quăng quật, nếu như nhằm nường bị tiêu diệt, hắn sẽ không còn khi nào ân xá thứ cho chủ yếu bản thân. Xung xung quanh người xem đều đang được mong chờ Lăng Thiên và suy đoán quyết ấn định của hắn. Tuyệt nhiên ko thể với chuyện hắn giá thành lùng bỏ lỡ sự sống chết của cô nàng bại liệt. Chỉ với điều bắt hắn cúi đầu thoả hiệp trước người xem là một chuyện vô nằm trong mất mặt mặt mày, còn hoàn hảo tự tại, những oan hồn Oán Linh tộc mặt hàng ngàn năm qua quýt đang được cần tiến công thay đổi nhằm hoàn toàn có thể tiếp cận ngày thời điểm ngày hôm nay, hắn ko thể buông bỏ dễ dàng.

Quay đầu coi những nằm trong hạ trung thành với chủ của tôi, rồi lại coi cô nàng vô tay Tịch Vương, Lăng Thiên ý nghĩ về xoay gửi rất rất nhanh chóng. Đoạn hắn nói:

- Điều khiếu nại hoàn toàn có thể bàn lại sau. Trước không còn cần thiết xử lý phiền toái đang được. Lên cho tới ta!

Phía sau hắn Thượng Cổ tàn ác Ma, Băng Tuyết Chi Vương, Hỏa Viêm Vương, tía vô số những nằm trong hạ lao lên, kiểm soát sáu vị quân mái ấm hiện giờ đang bị trọng thương.

- Lăng Thiên, nếu như ngươi dám giết thịt chúng ta, cô nàng này hẳn cần chết!

Tịch Vương lo ngại hét lên.

- Nếu vậy cho tới ngươi đảm bảo chất lượng một chút ít, thả nường rời khỏi, tớ tiếp tục ân xá cho tới bọn chúng.

Xem thêm: bà xã hãy yêu anh

- Sau bại liệt thì thế nào?

- Sau bại liệt người thứ nhất tớ giết thịt được xem là ngươi.

Nhìn thông thoáng qua quýt cô nàng vô tay bản thân. Tịch Vương thở nhiều năm đồng ý. Chỉ vô phút chốc, bao nhiêu người trọng thương đang được loạng choạng quay trở lại mặt mày Tịch Vương. Trong trường chỉ sót lại Lăng Thiên và cô nàng đương đầu coi nhau. Vào khoảng chừng tự khắc góc nhìn nàng bị thua cuộc vày làn đầu xanh, một giọt nước đôi mắt vô phía bên trong ngàn vạn sợi tóc. Gió thổi, tóc cất cánh, môi mỉm cười ẩn hiện tại, đơn thuần giọt lệ đắng cay bại liệt Lăng Thiên không hề phát hiện ra. Nhìn nụ mỉm cười không xa lạ bại liệt, khuôn mặt mày giá thành lùng của hắn trở nên hiền vơi. Hắn lạng lẽ coi nường, nhãn thần như lột miêu tả nỗi lưu giữ nhung, lo sợ lắng trong lòng. Khẽ vén mái đầu, vệ sinh lên đường giọt lệ bên trên khuôn mặt mày thanh tú của nường, hắn mỉm mỉm cười hồn nhiên như 1 đứa trẻ con.

- Tất cả chuẩn bị kết thúc giục rồi, tiếp sau đó tất cả chúng ta tiếp tục nằm trong lên đường du lãm nhân gian lận.

Đúng khi bại liệt, Thao Thiết đùng một phát rú lên khó tính, khung người vô nháy đôi mắt xuất hiện ở sau sống lưng thiếu thốn phái đẹp, ngăn một đòn sát hại của một tên Thích Khách Tịch tộc. Rõ ràng công lực của tên Thích Khách ko thông thường, Thao Thiết bị tiến công cất cánh lên đường hộc ngày tiết liên tiếp.

Đưa nường chở che rời khỏi sau sống lưng. Liệt Thiên hắn khuynh hướng về phần bên trước, khí thế dần tăng cao, một chưởng tiến công rời khỏi, tên Thích Khách bại liệt ngay lập tức phân tách năm xẻ bảy:

- Đến khi kết thúc giục rồi.

Trần chiến lại nổ rời khỏi, thời điểm hiện tại sáu vị quân mái ấm đang được phục sinh thương thế, nằm trong với Tịch Vương cuốn lấy Lăng Thiên. Quân group liên quân với việc nhập cuộc của Tịch tộc dần mò mẫm lại thế quân bình, dành riêng dữ thế chủ động bên trên mặt trận.

Bảy vị quân mái ấm chính thức lên kế hoạch đại sát trận Thất Tinh mạnh mẽ nhất cho tới áp chế Lăng Thiên. Giống như với bảy hằng tinh ma nằm trong cho tới trái ngược khu đất, mặc dầu Lăng Thiên với sự trợ hùn của hoàng kim thánh long giáp cũng trở ngại chống nâng. Trận loại khóa chặt lấy hắn, tức thời bị hàm ấn bên trên vị trí.

- Các ngươi ngăn ko được tớ. Kết viên của những ngươi đang được ấn định rồi.

Vận dụng không còn sức khỏe của tôi, chân vẹn toàn sôi nổi, xương cốt kêu lên ẽo ẹt. Lăng Thiên dần dần bay ngoài sự kiềm lan của trận loại. Bảy vị quân mái ấm đều thất sắc.

Bất thình thình Tịch Vương hét lớn:

- Không rời khỏi tay thì còn đợi cho tới bao giờ!!!

Tiếng hét tưởng chừng như vô thưởng vô trừng trị vang lên thân thiện thinh ko, rớt vào trong tai một người ko không giống gì sét tiến công.

Lăng Thiên mỉm cười ngạo nghễ:

- Các người dân có thực hiện gì rồi cũng ko thể …

Câu thưa ko khi nào được thốt rời khỏi không còn. Sau sống lưng hắn bị một lưỡi dao vây quanh bởi thất thải thần sắc cắm vô huyệt Mệnh môn. Tại đầu chuôi dao là đôi tay nhỏ nhắn đang được lập cập lên. Quay lại coi khuôn mặt mày nường, vô đôi mắt hắn chứa chấp giàn giụa sự khiếp sợ, khó khăn hiểu, bất thần và khổ đau, như mong muốn căn vặn nường vì sao.

- Ta…xin lỗi chàng!

Nàng buông tay, khuôn mặt mày thảng thốt, nước đôi mắt lăn chiêng giàn giụa bên trên má. Cười một tiếng chua chát, nường ôm ghì lấy tấm sống lưng của hắn.

Thanh đao nhỏ chứa chấp thất thải thần sắc hô ứng nằm trong Thất Tinh sát trận, tàn đập khí cơ vô khung người Lăng Thiên. Phong ấn không còn thảy tu vi của hắn.

Tịch Vương đập lên cười:

- Con thực hiện đảm bảo chất lượng lắm. haha. Lăng Thiên, ngươi ko ngờ đúng không nhỉ.

- Tại sao? - căn vặn lại một cơ hội vô thức, góc nhìn vẫn coi xuống đôi tay đang được ôm hắn, ko khi nào, trong cả vô cơn ác chiêm bao nhất, hắn hoàn toàn có thể tưởng tưởng rời khỏi được chuyện này hoàn toàn có thể xẩy ra. Câu căn vặn như xoáy vô tấm lòng Lạc Anh, nàng ko đáp, chỉ ôm ghì lấy hắn, lệ giá buốt tuôn trào.

- Tất cả là vì tất cả chúng ta đang được sắp xếp từ xưa, chỉ mất phương pháp này tất cả chúng ta mới nhất bảo vệ được Hoàn Mỹ giới. Thần Thiên Đế thở nhiều năm thưa.

- Giờ ngươi lên lối đi thôi.

Bảy đạo công lực quy tụ của thiên địa khuynh hướng về Lăng Thiên như mong muốn tru sát hắn. Các đại tướng tá Oán Linh gào lên cuồng nộ lao cho tới. Nhưng đang được không thể kịp. Khi ánh sáng qua quýt lên đường, Lăng Thiên coi vô trước vùng ngực bản thân, nường đang được ở bại liệt kể từ khi nào là, lấy thân bản thân nâng cho tới hắn đòn tuyệt sát bại liệt.
Khóe mồm rỉ ngày tiết, nường ôm hoàn toàn khuôn mặt mày đang được thất thần của hắn, mỉm cười lên đau khổ.

- Trước khi sắp tới, thiếp đang được biết trước kết viên này, tuy nhiên thiếp hoàn toàn có thể thực hiện gì? Từ quăng quật là phương án rất tốt, tuy nhiên thiếp đâu được tự tại lựa lựa chọn, cuộc chiến này liên quan lại đến việc an nguy nan của Đại Lục, là người dân ở trên đây, thiếp không tồn tại lí vì thế từ chối. Thiếp vốn liếng là Vu Sư Tịch Tộc, gặp gỡ chàng ở Vô Danh Đảo cũng chính là mưu mẹo của thiếp. Nhưng thiếp không thể ngờ được tôi đã yêu thương chàng kể từ khi nào là. Yêu một người vốn liếng ko sai, chỉ đáng tiếc thiếp đang được yêu thương một thống trị thiên hạ, sự tồn bên trên của chàng là niềm hạnh phúc rộng lớn lao của thiếp, tuy nhiên lại là sự việc xấu số của thiên hạ. Giữa tình thương và sự an nguy của thiên hạ, thiếp đang được tâm trí thật nhiều, thiếp ko biết nên lựa chọn điều gì, cũng ko biết điều gì sai điều gì chính. Nhưng thiếp biết, sau khoản thời gian thiếp chọn lựa đoạn thì cuộc sống này coi như đang được ngừng. Thiếp tự động tay tàn phá hạnh phúc của tôi chỉ vì thế niềm hạnh phúc của người xem, liệu với xứng đáng không? Thiếp ko biết!

Âm thanh rất rất nhẹ nhàng, tiềm ẩn nỗi khổ đau, sợ hãi vô bờ, những câu nói. thưa tự động đáy lòng nường truyền rời khỏi từng xung xung quanh.

Lúc này, Oán Linh tộc không thể rộng lớn giờ đồng hồ chửi bươi nữa toàn bộ đều lạng lẽ. Bên kia, những tộc đều tĩnh lặng ko thưa, thiệt khó khăn bình phẩm về chuyện này, những lời của Lạc Anh rất rất với lý, yêu thương một người vốn liếng ko hề sai, chỉ tiếc là nường đang được yêu một người tránh việc yêu thương.

Ôm lấy thân thiện thể đang được yếu ớt dần dần lên đường của Lạc Anh, Lăng Thiên ngửa mặt mày lên trời gào thét như mong muốn giải lan nỗi lòng. Mỉm mỉm cười coi hắn Lạc Anh nói:

- Thế là kể từ ni thiếp không thể được nằm trong chàng coi trăng ở Tầm Mông Cảng nữa rồi, cũng ko thể nấu nướng cho tới chàng ăn nữa rồi, tuy nhiên chàng cũng chớ nhức buồn, phải sinh sống đảm bảo chất lượng nhé.

- Tại sao nường cần thực hiện thế chứ, cứ nhằm tớ bị tiêu diệt lên đường với cần rộng lớn ko, cứ nhằm ta hận nường tuy nhiên bị tiêu diệt lên đường với cần đảm bảo chất lượng rộng lớn ko. Nàng sẽ không còn bị tiêu diệt, chắc chắn thế, ta sẽ thực hiện từng phương pháp để cứu vãn nường, rồi tất cả chúng ta tiếp tục lên đường dạo bước từng trần thế.

Nàng coi hắn mỉm cười niềm hạnh phúc. Nhưng thân thiện thể nường dần dần lịm lên đường, mức độ sinh sống đang được dần rời quăng quật nường.

Lăng Thiên coi nường, vô góc nhìn mờ mịt lộ rõ ràng sự nhức thương. Nỗi gian khổ tâm của nàng, hắn đang được hiểu phần nào là. Nhưng hắn không vấn đề gì nắm vững, sự tồn bên trên của hắn thật sự uy hiếp Đại Lục sao, uy hiếp thiên hạ, ko thể ko tiêu xài khử hắn hay sao? Bản thân thiện hắn với chính là người xấu xí tội ác tày trời, là yêu thương nghiệt tội ác không thể miễn thứ, là ác yêu tinh thực hiện rời khỏi những chuyện thương thiên hãi lý? Thời tự khắc này, Lăng Thiên tâm nguội ý giá thành, sự phản bội của những người hắn yêu thương nhất bên trên đời là sự đả kích quá to so với hắn, càng thực hiện hắn nhức lòng rộng lớn vì thế vô đôi mắt nường, hắn lại là 1 trái đất như vậy, như thế làm thế nào ko tan nát nhừ cõi lòng đây? Con tim nhức buồn như đang được bị tiêu diệt, giờ này tự khắc này, hùng tâm tráng chí của hắn cũng tan như mây sương, theo gót chân vẹn toàn xung quanh người hắn đang được nhanh chóng thô kiệt tuy nhiên ra đi.

Xem thêm: phong lưu thánh vương

Có cả thiên hạ tuy nhiên làm những gì lúc không thể đảm bảo an toàn được người đàn bà tuy nhiên hắn yêu thương.

Thân thể nường giá thành dần dần thực hiện cõi lòng hắn cũng băng giá chỉ theo gót.
- KHÔNG!!!

Hắn hét lên một giờ đồng hồ rồi gục xuống trước thi hài nường, hắn đang được quá mệt rũ rời rồi. Bầu trời Tổ Long Thành mờ mịt, mưa chính thức rơi.