Edit: Kara.
_____ʕ•ﻌ•ʔ_____
Trong hiên nhà khám đa khoa.
Bạn đang xem: giáo sư muốn thuốc ức chế sao
Thẩm Tuyển Ý đứng teo một chân nhờ vào tường, nhị tay đút túi ngán ngay sát bị tiêu diệt nhìn một đám người.
Mấy ngày trước, Tống Minh nghịch ngợm bóng rổ với những người tớ, tính cách mồm rộng lớn lại dơ, nghịch ngợm chơi ngay tắp lự kể từ nghịch ngợm bóng trở thành nghịch ngợm đấm, tiến công nhau gãy tay, cho tới khám đa khoa mạng vài ba mũi rồi bó thạch cao.
Hôm ni cho tới cắt sợi.
Hắn ko mến hương thơm khám đa khoa, nhíu ngươi nhờ vào hiên nhà tương đối cúi đầu, tay nỗ lực địa hình coi thông tin.
Các hộ sĩ trải qua nhịn ko nổi bị mê hoặc, đôi mắt bám lấy hắn, nhỏ giọng nghị luận: “Này, nhìn tề, đẹp mắt trai quá cút, cao vậy dĩ nhiên nên 1m9 cơ.
”
“Này này, vừa phải rồi hắn ngửng đầu lên, tôi thấy đôi mắt hắn dường như màu xanh lá cây đen giòn, mũi cũng cao, ko biết sở hữu nên con cái lai ko a.
”
“Không biết sở hữu nữ giới ko.
”
Một bác bỏ sĩ Omega tiếp tục kết duyên nghe thấy nghị luận, nỗ lực tuột ngục thất căn bệnh gõ đầu theo lần lượt từng người, “Bạn gái đồ vật gi, hắn là Alpha, thu lô hoa si lại cho tới tôi, may tuy nhiên những cô là 1 trong những đám Beta, nếu như không thông tin tố nổ trở thành pháo bông không còn rồi.
”
“Bác sĩ Phương.
”
Các đái hộ sĩ tức khắc giải thể.
Thẩm Tuyển Ý ko nên ko nghe thấy những nường thủ thỉ, chẳng qua loa không thích ngửng đầu thôi, tuy nhiên khi những nường giải thể, tự nhiên lại ngửng đầu lên.
Hắn ngửi được hương thơm tuyết tùng vô cùng nhẹ nhõm.
Không nên hương thơm thông tin tố.
Phó Thanh Sơ cút kể từ bên trên tầng xuống, sinh sống sống lưng trực tiếp tắp vòng qua loa địa điểm ngoặt bậc thang, bước đi trầm ổn định thư thả trở lại tầng bên dưới, vô xuyên suốt hành trình dài đôi mắt nhìn trực tiếp, biểu tình rét như khối băng.
Thẩm Tuyển Ý ko kìm nổi nhìn thông thoáng qua loa bậc thang.
“Ai domain authority lão Thẩm, sau cùng tôi cũng ném được lô thạch cao cút rồi, cảm xúc cánh tay nhẹ nhõm như ko nên của tớ vậy.
” Tống Minh cút kể từ vô chống đi ra, thổi lên hạ xuống cánh tay mới mẻ phục sinh, chỉ xoàng xĩnh ko demo coi nó sở hữu rắn dĩ nhiên ko.
Thấy hắn xuất thần, Tống Minh choạng tay khua khua, nghi ngại nhìn theo gót tầm đôi mắt hắn, ngó trái ngược ngó nên nửa ngày, “Này, cậu nhìn đồ vật gi đấy?”
Cầu thang sở hữu gì đẹp mắt.
“Không sở hữu gì.
” Thẩm Tuyển Ý tịch thu tầm đôi mắt, đứng lên.
“Đi thôi.
”
Quan hệ thân thiện Tống Minh và Thẩm Tuyển Ý rất hay, trừ việc sửa mãi ko kết thúc tật xấu xa là mồm dơ và tính dễ dàng xúc động, còn sót lại loài người cậu tớ ko xấu xa, vô cùng thật thà, nếu để vô đái thuyết võ hiệp, đó là cái loại 250 (đồ ngốc) bị tận dụng nhằm tạo nên dông tố tanh tưởi mưa huyết.
Hai người trở lại tầng, đang được sẵn sàng đi ra cổng rộng lớn gọi xe cộ, Tống Minh tự nhiên thò qua loa, nhỏ giọng: “Này lão Thẩm, tình địch của cậu.
”
Thẩm Tuyển Ý khẽ gửi tầm đôi mắt, thấy Phó Thanh Sơ kể từ chống lấy dung dịch ra đi, cút trực tiếp cho tới địa điểm đỗ xe cộ phía trái.
Phó Thanh Sơ mới lớn vô cùng thành công xuất sắc, tuy nhiên tiếp tục 29 tuổi hạc, tuy nhiên chính vì domain authority white lại khôn xiết không nhiều mỉm cười, hầu hết không tồn tại mối nhăn, tính cách cũng ổn định, nhìn qua loa như SV 23-24 tuổi hạc mới mẻ chất lượng nghiệp ĐH.
Điều khác lạ là khí hóa học của anh ấy quá áp lực, lại còn rét lùng, khiến cho người không giống ko thể tiếp cận.
Thẩm Tuyển Ý không khiến sự với anh, Tống Minh cũng không thực sự mến anh, ko biết vì thế sao còn cảm nhận thấy tương đối hoảng hốt.
Ở trên đây rất khó gọi xe cộ, nhị người đứng đợi nửa ngày, ứng dụng gọi xe cộ bên trên địa hình tiếp tục đặt điều đơn kể từ 15 phút trước.
“Hay là tất cả chúng ta cọ xe cộ GS Phó về ngôi trường cút, rét bị tiêu diệt rồi.
” Tống Minh nhỏ giọng ý kiến đề xuất.
Thẩm Tuyển Ý ko trình bày gì.
Tống Minh đứng bên dưới bóng mát ở lối vô khám đa khoa, thở dốc choạng tay quạt dông tố, lại suy nghĩ cho tới khuôn mặt Phó Thanh Sơ, lãnh đạm rét lùng, dáng vẻ người thon lâu năm, sơ-mi white ko lúc nào sở hữu mối nhăn và biểu cảm lãnh đạm vạn năm ko thay đổi.
Hình như non rộng lớn một chút ít rồi.
Tống Minh quan tâm đến mãi, lại hỏi: “Lão Thẩm, tất cả chúng ta chớ tự động Chịu cay đắng nữa, tôi cảm nhận thấy GS Phó là nghề giáo, tất cả chúng ta là SV, tuy rằng rằng nhị người những cậu không phù hợp nhau, tuy nhiên song tôi ko tổn thất mặt mũi.
”
“Muốn cút thì cậu cút.
” Thẩm Tuyển Ý trình bày.
Xem thêm: gả cho nhiếp chính vương
Tống Minh thấy hắn cũng rét mặt mũi, tự vấn trình bày điều bất lợi, hiểu ý hắn, “À” một giờ đồng hồ, lại trở lại bóng mát đứng.
Cậu hoảng hốt rét thiệt tuy nhiên.
Thẩm Tuyển Ý ko nên cảm nhận thấy tổn thất mặt mũi, hắn đơn giản không thích nhìn mặt mũi Phó Thanh Sơ, thở nằm trong khoảng không gian với anh, cảm nhận thấy khắp cơ thể ko khoẻ.
Thẩm Tuyển Ý rũ đôi mắt, thiệt mong muốn tiến công anh một trận.
Hai người đứng ở cổng đợi tầm nhị mươi phút, Phó Thanh Sơ mới mẻ tài xế đi ra, thanh chắn xe* hạ xuống lại thổi lên rồi lại hạ xuống, tiếp sau đó xe cộ anh đi qua nhị người bọn họ.
—————
*Thanh chắn xe cộ (hay barie) là cái thanh chắn ở lối tàu á.
——————
Tống Minh giơ tay: “Giáo sư Phó!”
Mới đi ra cửa ngõ, vận tốc xe cộ vô cùng chậm rì rì, Phó Thanh Sơ tức khắc bắt gặp Thẩm Tuyển Ý vẻ mặt mũi ko kiên trì và Tống Minh đứng ở cửa ngõ, đạp phanh.
“Có chuyện gì sao?”
Tống Minh chạy chậm rì rì cho tới sát bên hành lang cửa số xe cộ, đợi anh kéo cửa ngõ xuống một chút ít, vội vàng vàng hỏi: “Cho em chất vấn chút, thầy sở hữu về ngôi trường không?”
Dư quang quẻ góc nhìn Phó Thanh Sơ lơ đãng nhìn qua Thẩm Tuyển Ý, gật đầu.
Tống Minh sung sướng hỏi: “Chúng em hoàn toàn có thể cút nhờ xe cộ thầy về không? Tại trên đây thiệt sự vô cùng khó khăn gọi xe cộ, bọn em đợi nhị mươi phút rồi, chuẩn bị bầy thô luôn luôn.
”
Phó Thanh Sơ vì thế dự nửa giây, gật đầu, ngỏ khóa cửa ngõ.
“Đi lên cút.
”
Tống Minh vội vàng vàng xuất hiện, giới hạn một chút ít lại quy quy củ củ đóng góp lại, xoay đầu nhìn Thẩm Tuyển Ý, cao giọng gọi: “Này lão Thẩm, tất cả chúng ta cút nằm trong GS Phó về cút.
”
Thẩm Tuyển Ý nhướng ngươi nhìn thông thoáng qua loa, tuy nhiên ko bắt gặp Phó Thanh Sơ bên phía trong xe cộ, sau đó 1 khi lâu, hắn xua tay: “Không được, chiều tối tôi ko về ngôi trường.
”
“Cậu cút đâu a?” Tống Minh vội vàng chất vấn, nhấc chân mong muốn cút nằm trong hắn.
Thẩm Tuyển Ý không xoay đầu lại nói: “Chơi game.
”
Tống Minh không còn cơ hội, mỉm cười gượng gạo gõ gõ hành lang cửa số xe: “Thật van nài lỗi a GS Phó, thầy về ngôi trường trước nhé, trong thời điểm tạm thời em ko về, cảm ơn ý chất lượng của thầy.
”
Nói kết thúc, thời gian nhanh như chớp đuổi rượt theo gót Thẩm Tuyển Ý, “Này lão Thẩm cái tật xấu xa gì trên đây, GS Phó đồng ý đem tất cả chúng ta về rồi tuy nhiên, chiều tối cậu sở hữu tiết đánh giá nữa.
”
Đúng khi này còn có xe cộ xe taxi trải qua, Thẩm Tuyển Ý giơ tay ngăn lại, xuất hiện xe cộ ngồi xuống, ko nhằm ý cho tới cậu.
Tống Minh cũng theo gót sau ngồi xuống, đang được toan trình bày tiếp, thành quả bị Thẩm Tuyển Ý trình bày trước, “Người mong muốn đem về là cậu, chứ không thích đem tôi về, tôi và anh tớ vẫn chính là tình địch đấy, lối ranh giới vẫn còn đó cơ, hiểu chưa?”
Tống Minh: “…… Không nên, Hứa Dịch mến GS Phó là thiệt, tuy nhiên thân thiện chúng ta là mối liên hệ nghề giáo và SV a, không dừng lại ở đó dường như GS Phó không tồn tại ý cơ, tôi cảm nhận thấy cậu ko cần thiết phiền lòng.
”
Thẩm Tuyển Ý đem kệ cậu.
Đương nhiên hắn biết Phó Thanh Sơ không tồn tại hào hứng với Hứa Dịch, hắn còn biết tính cách lãnh đạm cơ chưa xuất hiện ý với ai, vô cùng như là cao tăng cay đắng hạnh với những quy tắc và pháp giới rõ rệt.
Cổ áo sơ-mi white nhằm lại nhị cúc ko download, tuy nhiên cổ ống tay áo lại kéo cao download kỹ, quần âu tây black color chỉ hận ko thể là bằng phẳng từng lối chỉ.
Sáng ni anh tớ đem trở thành cái dạng này cút coi đôi mắt sao, chậc.
Thẩm Tuyển Ý suy nghĩ trong tim, thiệt mong muốn cút nhìn coi, cô nương cơ sở hữu gì thú vị, khi nhị người gặp mặt vong hồn sẽ không còn thủ thỉ nhỉ.
Cái căn bệnh thật sạch của anh ấy tớ, Thẩm Tuyển Ý ko biết tại vì sao vô đầu lại chui đi ra một ý nghĩ: Nếu mối liên hệ với ai cơ (bạch bạch bạch), hoàn toàn có thể dính dơ anh tớ ko.
Làm dù uế.
“Này suy nghĩ gì vậy?” Tống Minh thấy hắn xuất thần, nhịn ko được giơ tay đẩy hắn một chiếc, “Tôi trình bày thiệt này, cậu và Hứa Dịch không phù hợp, tính cậu tớ nhu hòa mềm mịn và mượt mà, ko nằm trong loại người với cậu.
”
Thẩm Tuyển Ý nghiêng mắt: “Ai là kẻ nằm trong loại với tôi?”
Tống Minh suy nghĩ suy nghĩ, lại suy nghĩ suy nghĩ, rộng lớn mật nói: “Tôi cảm nhận thấy GS Phó với cậu vô cùng như là và một loại người.
”
Thẩm Tuyển Ý chau ngươi, đẩy tay cậu: “Muốn bị tiêu diệt tái diễn lần tiếp nữa.
”
Tống Minh rụt cổ, nhỏ giọng lải nhải: “Cậu suy nghĩ coi, GS Phó tâm tư tình cảm kín mít cậu cẩu thả, anh tớ lãnh đạm điềm tĩnh cậu khí phách cường hãn, anh tớ rét nhạt nhẽo cậu nóng tính.
Cậu trước đó chưa từng nghe trình bày xung đột vô cùng hạn mới mẻ kích ứng sao? Tôi trình bày thiệt này, lão Thẩm, nếu như anh tớ ko nên Beta, nhị người dứt khoát trở thành song luôn luôn cút, còn mến đồ vật gi Hứa Dịch a.
”
Thẩm Tuyển Ý mỉm mỉm cười, Tống Minh bị hắn giậm dọa, tủ mồm lại, “Xin lỗi, tôi tiến công rắm.
”
Tài xế ko nhịn nổi, “Phụt” một giờ đồng hồ nhảy mỉm cười.
Thẩm Tuyển Ý tịch thu tầm đôi mắt, nhìn ra bên ngoài hành lang cửa số sát bên, nhắm nhị đôi mắt lại, “Đời này mặc dầu tôi ko tìm ra phu nhân, cũng sẽ không còn mến Phó Thanh Sơ, hiểu không?”
Tống Minh: “A?”
“Lời này nhằm lại trên đây, nếu như tôi và Phó Thanh Sơ ở với mọi người trong nhà, tôi tiếp tục gọi anh tớ là phụ vương.
Xem thêm: đại mỹ nhân thập niên 80
”
Tống Minh: “A? Đừng tuy nhiên, nghịch ngợm rộng lớn quá tuyệt vời rồi.
”
——————
Tác fake sở hữu điều mong muốn nói: FLAG cho tới rồi!
Không thể ko trình bày, này là 1 trong những vị tự động lập FLAG cho tới bạn dạng thân thiện, là người tàn nhẫn.
.
Bình luận