Lần này người tiến bộ cho tới giết hại minh bạch thập phần với huấn luyện và giảng dạy, lời nói thưa ko thưa nhiều ngay tắp lự đề đao lao về phía Vệ Lễ nằm trong Triệu Hi Hằng.
Vệ Lễ thuận thế đem nường bảo lãnh ở sau người.
Bạn đang xem: gả cho bệnh kiều ta sống đời cá mặn
Thiên địa triệu chứng giám, Vệ Lễ lãnh đạm như thế so với quí khách hàng cũng là vì hắn với mạnh mẽ và tự tin của tôi, ngay tắp lự tỷ như hắn thời điểm hiện tại một đao vệ sinh cổ nhị người, tiếp sau đó trả nhìn đôi mắt nóc ngôi nhà lọt dông tố, trăng sáng sủa sao thưa, dông tố rét mướt lập cập lập cập, vì vậy lại kéo người kéo rời khỏi ngoài, chém thi hài trở nên vài ba miếng.
Trong chống tràn trề ngày tiết tươi tắn, lại xấp xỉ lọt dông tố, đôi mắt thấy gian dối chống này cũng ko thể ở nổi.
Triệu Hi Hằng tương tự cái cái đuôi nhỏ, bắt góc áo hắn theo đuổi đàng sau.
Vệ Lễ liếc nhìn nường một chiếc, bắt lấy đụn tuyết chà xát mạnh tinh khiết hợp tác, cúi đầu, nghiền nụ cười cợt ko tự động giác khêu lên ở khoé mồm xuống, ko thưa lời nói nào là.
"Chủ công, ngươi với nên vượt lên rét mướt hay là không." Triệu Hi Hằng nịnh hót nọt tiến bộ lên nhanh đạt gần, trả bàn tay dán lên bên trên lỗ tai hắn, "Sưởi lạnh lẽo cho tới ngươi nha."
Vệ Lễ domain authority mặt dạn mày dày, trời rét mướt nhưng mà sắc mặt mũi cũng không thay đổi, thời điểm hiện tại lỗ tai lại bị rét mướt cho tới mẩn đỏ rồi này.
"Cút tức thì."
Lỗ tai Vệ Lễ lại đỏ au thêm thắt bao nhiêu chừng.
Triệu Hi Hằng xoa xoa tay, lỗ tai của Vệ Lễ sao kỳ quái quỷ thế nhỉ, sao lại càng tủ còn càng đỏ?
Xem thêm: đầu lâu hoa hồng
Nàng biết Vệ Lễ vô cùng với kỹ năng hành động, tuy nhiên ko suy nghĩ cho tới hắn hoàn toàn có thể hành động đảm bảo chất lượng cho tới vậy, xử lý nhị người thậm chí còn chỉ người sử dụng một chiêu.
Tuy rằng quân thù Vệ Lễ nhiều, tuy nhiên lực sát thương của hắn cũng quá to a! Tại sát bên hắn là an toàn!
Chiếu theo đuổi chuyên môn kéo thù hằn kéo hận của Vệ Lễ loại này nhưng mà thưa, nường thậm chí còn với chút sợ hãi nửa tối kể từ đâu nẩy đi ra trinh sát cho tới thịt nường. Nói gì gì thưa, thịt người trả thù hằn là nên thịt mọi người, tuy rằng rằng nường ko nên người nhà đất của Vệ Lễ, tuy nhiên trong ngôi nhà chỉ mất từng nhị người chúng ta là kẻ còn sinh sống, những quí khách hàng này cũng sẽ không còn cảnh giác tự động chất vấn nường rốt cuộc với mối quan hệ gì với Vệ Lễ.
Tòa ngôi nhà trống không trống rỗng lại âm trầm, đảm bảo chất lượng xấu xa gì một vừa hai phải rồi Vệ Lễ cũng ko ném nường đi ra thực hiện bia nhìn.
Vệ Lễ cọ thật sạch sẽ ngày tiết bên trên tay xong xuôi, chất vấn nường, "Sợ hãi ko ?"
Triệu Hi Hằng rung lắc đầu.
Vệ Lễ nhìn hốc đôi mắt đỏ au bừng cùng theo với chóp mũi cũng ửng lên của nường, cỗ dáng vẻ kiều khiếp như thế, hắn vệ sinh lau hai con mắt nường một phen, "Đừng khóc, coi chi phí vật của ngươi này, tao ở trên đây nhưng mà, hoàn toàn có thể nhằm ngươi xẩy ra chuyện sao?"
Xem thêm: đọc truyện tru tiên
Triệu Hi Hằng bị một phen yên ủi của hắn thực hiện cho tới ngốc lăng, khóc? Khóc vật gì nhưng mà khóc? Nàng là bị rét mướt cho tới nước đôi mắt ham muốn trào đi ra ấy chứ.
Nhưng nhưng mà cũng như, hắn cảm nhận thấy như thế sung sướng vậy thì cứ suy nghĩ vậy.
Vệ Lễ thuận thế bóp chặt eo nường, nhấc người lên, "Lại trên đây tao lại ôm theo đuổi này, nâng cho tới ngươi sợ hãi cho tới nấc chân mượt theo đuổi ko kịp, chậm rì rì trễ tao lên đường ngủ."
Bình luận