độc sủng mình em

"Chồng à! Em sôi bụng quá".
"Bảo bối ngoan ngoãn, chớ hoảng hốt, với nên nhóc con cái lại đá em, thằng này hư đốn dám thực hiện vk anh nhức, đợi anh về anh tiếp tục giáo dục cho tới nó một trận".
Hắn ở đầu chạc mặt mày bại tuy vậy với chút phiền lòng vẫn không ngừng nghỉ trấn an cô.

Đêm bại, mưa bão sấm rền, hắn phiền lòng kể từ doanh nghiệp về cho tới căn nhà tiếp tục thấy cô phía trên ghế salon làm tóc ôm bụng nhức nhối.
"Bảo bối" hắn nhức lòng hoảng hốt hãi chạy cho tới ôm cô.
"Bảo bối! Đừng hoảng hốt, anh về rồi trên đây, anh tiếp tục ngay tức khắc trả em cho tới bệnh dịch viện".
Hắn hít nhẹ nhàng lên trán cô, tiếp sau đó ngay tức khắc bế cô lên xe cộ.
[……]
<span "="">
Bệnh viện.
Sau ngay sát bao nhiêu giờ đồng hồ đeo tay trôi qua quýt, hắn ở ngoài cửa ngõ không ngừng nghỉ phiền lòng, sau cùng đã và đang nghe thấy giờ con trẻ con cái khóc \'oe, oe, oe\' vang lên vô chống.
Cửa chống sinh hé rời khỏi, chưng sĩ sung sướng ôm bên trên tay đứa con trẻ tiến bộ về địa điểm hắn.
"Chúc mừng anh, bà xã anh tiếp tục hạ sinh thành công xuất sắc, đứa nhỏ bé là một trong đứa nhỏ bé trai, nặng nề 3.2 kg".
Hắn sướng mừng xúc động, chưng sĩ tưởng hắn mong muốn nhỏ bé đứa nhỏ bé nên ngay lập tức mong muốn trao đứa
bé cho tới hắn, tuy nhiên thiệt ko ngờ người nam nhi lại thẳng lướt qua quýt đứa nhỏ, cút trực tiếp vô vào chống sinh.
Bác sĩ: "..."
[…]
Trong chống sinh, cô tỉnh dậy, đựng giọng mệt rũ rời.
"Con đâu?"
Hắn cầm chặt tay cô, rung lắc đầu, cô hoảng loạn.

Bạn đang xem: độc sủng mình em

Xem thêm: chiến thần thánh y truyện full

"Con bản thân, con cái bản thân đâu?"
Vẫn khuôn mặt tái mét nhợt, hắn ngồi lặng nhìn cô như người tổn thất hồn.
Sảy bầu sao? Cô ôm bụng nước đôi mắt chực ngóng rơi xuống.
Lúc này người nam nhi mới mẻ hoàng hồn hốt hoảng ôm cô vô lòng.
"Bảo bối chớ khóc, con cái bản thân không vấn đề gì, anh nhằm chưng sĩ ôm nó cút rồi! Nó dám thực hiện em nhức, anh đang được trừng trị nhẹ nhàng nó một chút!".
"...."
[……]
Thời gian ngoan ngấm thoắt trôi qua quýt, tính cho tới hiện nay đã là thân phụ mon sau, thiên thần của cô ấy và hắn đã và đang tròn trĩnh thân phụ mon.
Trên ghế salon làm tóc, hắn một tay ôm con cái, một tay đang được ráng loại tã lập cút lập lại.
"Vợ à! Cái tã này thay cho như nào?"

"Anh tra mạng cút, em cũng chuẩn bị về rồi". Giọng cô kể từ vô điện thoại thông minh vọng vô.
"Ờ, nhanh chóng lên một ít nha, ko anh lại hoảng hốt con cái nó ị rời khỏi quần".
Lời hắn vừa phải dứt, đùng một phát ngay lập tức cảm biến được một xúc cảm nống rét nằm trong không khô thoáng rơi xuống dưới đùi bản thân. Cùng khi bại là một trong mùi hương thum thủm bốc lên.
Thân thể hắn phút chốc cứng đờ, khuôn mặt hắn ngay lập tức thất sắc.
Mẹ kiếp! Cái mùi hương gì thế này, sao lại thúi cho tới như vậy? Hắn thực sự mong muốn ọe quá cút tổn thất.
Qua một khi sau, chỉ thấy khuôn mặt hắn mếu máo, cỗ dạng thực sự mong muốn khóc.
"Vợ ơi! Huhu, con cái nó ị vô người anh rồi, huhuhu anh hoảng hốt quá, bà xã, em mau về đi".