Chương 1: Lần đầu thất thủ
"Mami, đó là vật gì vậy?"
Bạn đang xem: đạo tình 2 truyện full
Tề Thiên Vũ vừa vặn căn vặn vừa vặn người sử dụng đôi tay nhỏ bé bỏng nâng một viên ngọc white color. Nhìn kĩ, hoàn toàn có thể thấy nó được tạo nên vô nằm trong tinh ranh xảo, trọn vẹn ko nên vật thông thường.
Ly Tâm "À" 1 giờ rồi người sử dụng giọng ko nhanh chóng, ko đủng đỉnh trả lời:
"Là Dạ Minh... Á, kiểu mẫu gì? Dạ Minh Châu?"
Nói kết thúc Ly Tâm nghiêm nghị mặt mày "Đây ko nên vật đùa, con cái mau trả mang lại u."
"Không nên vật đùa thì con cái mới nhất mong muốn. Mẹ tiếp tục thấy con cái đùa vật xe cộ tăng đạn pháo hoặc bao nhiêu kiểu mẫu gọi là siêu nhân chưa? Hừ"
Nói kết thúc, Tề Thiên Vũ còn quan trọng coi thường thông thường hừ mức giá một chiếc.
Suy lên đường suy nghĩ lại mâm từ thực nhỏ Tề Thiên Vũ dường như không quánh biêt mến thứ đồ dùng này. Con của Tề tuy rằng ko mức giá lùng, thảm khốc tuy nhiên cũng vươn lên là thái tương tự anh tao. Nhưng tuy nhiên đó là Dạ Minh Châu cô vô sinh rời khỏi tử mới nhất đạt được. Nghĩ vậy, Ly Tâm ngay tắp lự giơ tay:
"Mẹ tiếp tục bảo ko được là ko được. Trả đây!"
"Con ko trả!" Tề Thiên Vũ bướng bỉnh
"Có trả không?"
"Không!"
Tề Thiên Vũ phát biểu bởi giọng trái khoáy quyết thực hiện Ly Tâm phẫn nộ tím mặt mày. Nói kết thúc, cậu bé bỏng còn trở lại phía Ly Tâm thực hiện mặt mày quỷ rồi chạy vươn lên là lên đường.
"Tề Thiên Vũ, đứng lại mau, u mang lại con cái lên đường châu Phi thực hiện người rừng giờ đây."
Nói rồi Ly Tâm xua đuổi theo đòi đàn ông, cô ko tin yêu từng nào thiến nàn cô đều băng qua lại ko xua đuổi được đứa trẻ em 3 tuổi tác. Hai u con cái chạy qua quýt chạy lại mâm là không có gì rời khỏi thể thống gì nữa. ThiênVũ chạy vòng vòng qua quýt kiểu mẫu bàn, Ly Tâm ko xua đuổi được, cô tối xầm mặt mày, đứng giậm chân bên trên địa điểm. Đúng khi bại liệt Phong Vân Wiliam lên đường vô, phát hiện ra cỗ dạng này của Ly Tâm, cậu ôm bụng cười cợt nắc nẻ. Tứ Ưng lên đường vô report việc làm với Tề Mặc thấy vậy cũng ko xoàng gì Phong Vân. Ngay cả Tề gia xưa ni được gọi là không tồn tại xúc cảm, mức giá lùng như hàn băng vậy tuy nhiên đuôi đôi mắt cũng ẩn hiện tại ý cười cợt. Ly Tâm thấy vậy càng tức phẫn nộ rộng lớn, rộng lớn tiếng:
"Viên Dạ Minh Châu này là ân nhân cứu vớt mạng của lão đại những người dân đấy, còn ko mau chung."
Nghe thấy kể từ "lão đại" Tứ Ưng nằm trong người của Tề gia nghiêm nghị nghị hẳn tuy nhiên riêng biệt Phong Vân thì vẫn ôm bụng cười cợt như 1 thương hiệu điên cho tới nỗi chảy nước đôi mắt. Tứ Ưng ngẫm lại. Đúng là khi ở vô kim tự động tháp nếu như không tồn tại Dạ Minh châu thì lão đại của chúng ta ko kiên cố còn sinh sống cho tới ngày thời điểm ngày hôm nay. Chuyện này là Khúc Vi kể mang lại Lập Hộ, Lập Hộ kể lại mang lại chúng ta. Ngay ngay lập tức Hắc Ưng lên tiếng: "Lập Hộ, với nhiệm vụ". Đầu chão mặt mày bại liệt vang lên giờ trả lời:
"Đừng đùa, tôi đang được đại tiện!"
Nghe giờ Lập Hộ vấn đáp, Phong Vân càng cười cợt rộng lớn hơn:
"Hắc... Ưng, anh còn... phiền người... tao thực hiện đại... sự... Hahaaaa!"
Hắc Ưng nhăn mặt mày. Nhưng ko hổ danh là kẻ của Tề gia trải đời qua quýt đào tạo và huấn luyện địa ngục, ngay lập tức tiếp sau đó cả năm người nằm trong "bày trận địa" đứng xung xung quanh bàn, tuy nhiên Tề Thiên Vũ cũng là một trong những con cái cáo, cậu bé bỏng chui xuống gầm của cái bàn rồi nhanh gọn chạy ra phía bên ngoài cửa ngõ. Bốn người xua đuổi theo đòi, Ly Tâm ở lại khó chịu phát biểu với Phong Vân:
"Cũng bên trên em hết!"
Sau bại liệt cô chạy vươn lên là. Đúng vậy, nếu như Phong Vân ko cười cợt tương tự thương hiệu hâm như vậy bại liệt thì cậu hoàn toàn có thể ngăn nốt lối rời khỏi của Thiên Vũ. Hoặc khi Thiên Vũ chạy ra phía bên ngoài cửa ngõ với tiềm năng của Phong Vân thì cũng quá mức độ bắt được. Thiên Vũ chạy được một quãng ngay lập tức chạm nên Khúc Vi. Nó vòng qua quýt, núp sau sườn lưng ông, trưng rời khỏi khuôn mặt mày xứng đáng thương đến mức độ ai nom cũng hận ko thể cắm một cái
"Ông Tiểu Vi, người xem bắt nạt cháu!"
"Sao vậy?"Khúc Vi bế Tề Thiên Vũ vừa vặn chạy cho tới lên tiến bộ về phía Ly Tâm.
"Chú à, chú coi, nó dám lấy Dạ Minh Châu."
Nghe phụ thân kể từ Dạ Minh Châu, Khúc Vi sửng sốt: "Cái gì? Cháu trái khoáy thực bạo phổi."
Thiên Vũ thấy bản thân yếu đuối thế, ngoan ngoãn ngoãn giơ đôi tay bé bỏng xíu rời khỏi, vô bại liệt với cùng một viên ngọc white color cực kỳ đẹp mắt, cực kỳ tinh xảo. Ngay ngay lập tức, Khúc Vi cướp lấy, cười cợt fake lả với Ly Tâm:
"Cho chú một viên đằng này con cháu vẫn còn! Cháu coi, chú vất vả như thế, còn bị thương tuy nhiên ko lấy được chiến lợi phầm này. Cái mặt mày nạ bởi vàng bại liệt con cháu cướp tổn thất thì đành rằng ni lại lấp liếm nốt Dạ Minh Châu. Cháu demo căn vặn chú làm thế nào đương đầu với..."
Khúc Vi cứ thao thao bất tuyệt. Ai nom vô chắc chắn rằng tiếp tục tưởng đó là thương hiệu lừa hòn đảo chứ không hề nên là cậu của cai quản giới hắc đạo - Tề Mặc.
"Không được, kiểu mẫu bại liệt tổn thất rồi, là khi ở Ai Cập." Ly Tâm một câu ngay tắp lự tiến công gãy lời nói của Khúc Vi
"Đáng tiếc, xứng đáng tiếc" Khúc Vi suýt xoa, loại sản phẩm cực kỳ phẩm này sẽ không nên chỉ việc tài lực là mua sắm được mà còn phải cần phải có vận khí. Khúc Vi nuối tiếc trả lại Ly Tâm, kết thúc ông còn hỏi:
"Tiểu Ly Tâm" tại vì sao lại sở hữu kí hiệu cỏ tư lá?
Ly Tâm hiểu là ông mong muốn nói đến việc kí hiệu được tương khắc bên trên Dạ Minh Châu, cô nhanh chóng mồm trả lời:
"Là con cháu tương khắc vô, khắc ghi nó sẽ bị qua quýt tay con cháu. Lúc này còn ở vô kim tự động tháp, viên bị tổn thất bại liệt cũng có thể có."
Thiên Vũ tò mò mẫm vì thế sao nãy giờ bản thân đùa tuy nhiên ko thấy. Thực rời khỏi chữ bại liệt vốn liếng cực kỳ nhỏ, nằm trong lắm là vì một con cái loài kiến, với lúc còn nhỏ rộng lớn nên đương nhiên Thiên Vũ ko thấy.
***
" Làm nhiễu tín hiệu tiếp tục trả tất!"Xem thêm: truyện trụy lạc
Người phụ phái nữ khoác bộ đồ áo red color thương hiệu Etro nhâm nhẩm. Sau bại liệt cô nhanh gọn vực dậy tiến bộ về phía cái vỏ hộp kính, điểm bịa đặt một viên ngọc white color. Liếc đôi mắt một chiếc ko tránh bị nó thu hút. Cái này chắc chắn rằng là độ quý hiếm liên trở thành, không mong muốn rớt vào tay cô, nó ko trân quý một xu. Tùy Tâm nhấc tấm kính rời khỏi, ráng viên ngọc lên mỉm cười: "Hừ, sau cùng cũng chiếm hữu được viên Dạ Minh Châu vô truyền thuyết". Thứ này bất kể người này phù hợp đồ vật thời cổ xưa đều mong muốn chiếm hữu, vô bại liệt bao hàm cả Ly Tâm. Có chuyến, ở một vụ đấu giá bán với khoản sản phẩm này, Ly Tâm đã nâng cô bởi được kể từ châu Á cất cánh qua quýt châu Âu nhằm nhập cuộc giành giật đoạt Dạ Minh Châu. Đáng tiếc, người con trai rao cung cấp lại là lừa hòn đảo. Đương nhiên, ko cần thiết Ly Tâm rời khỏi tay, ông tao tuyệt không tồn tại kết viên đảm bảo chất lượng đẹp mắt.
Đạt được tiềm năng, người phụ phái nữ nhanh gọn tiến bộ rời khỏi phía cửa ngõ, thiệt rủi ro, dông kể từ hành lang cửa số lùa vô thực hiện vạt áo cô cất cánh lên chạm vô thành phần cảm ứng (đồ kháng trộm tiên tiến và phát triển nhất toàn cầu, chỉ việc một xúc tác cực kỳ nhỏ cũng trở nên vạc hiện) thực hiện nó kêu ing ỏi. Tùy Tâm nhâm nhẩm "chết tiệt" rồi nhanh chóng chân nhảy rời khỏi hành lang cửa số. "Bụp" Một giờ động nhỏ vạc rời khỏi, cô nàng tiếp khu đất nhẹ dịu, hoàn toàn có thể thấy thân thuộc thủ của cô ấy ko tệ. Cô nhanh gọn chạy về phía lối rộng lớn. Vì sao lại là lối lớn? Vì ở bại liệt có rất nhiều xe cộ, loại nhất hoàn toàn có thể dễ dàng và đơn giản lảng trốn, loại nhì tách tình huống cô xuống Diêm Vương báo danh không có bất kì ai vạc hiện tại, cho tới vài ba ngày sau xác thối rữa, cô với bị tiêu diệt cũng nên nhảy dậy than thở trách cứ số phận. Vừa chạy được vài ba bước, phổ biến súng ở hâu phương, Tùy Tâm nhanh chóng chân né sang trọng một phía. Chạy một quãng lâu năm vô làn mưa đạn, cực kỳ tốn mức độ vì thế vừa vặn nên chạy, vừa vặn phải nhờ theo đòi kinh nghiệm tay nghề chôm chỉa nhiều năm nghiêng mặt mày này ngả mặt mày bại liệt nhằm tách đạn. Khi chuẩn bị ko trụ nổi, cô nàng thấy một đoàn xe cộ tiến bộ cho tới, phía sau giờ sũng cũng lặng bặt, cô ngăn con xe thứ nhất nhanh gọn đâm vào. Mé ngoài, giọng của Phương Tuấn Kỉ mức giá lùng vang lên:
"Không sớm thì muộn cô tao cũng nên bị tiêu diệt, chỉ không mong muốn Dạ Minh Châu bị rớt vào tay Lam Bang."
Lúc này, Phương Tuấn Kỉ thấy vô đầu bản thân chợt lóe lên một ý suy nghĩ. Sở vật red color thương hiệu Etro có tiếng...
Cô gái khoác bộ đồ áo đỏ au thời điểm hiện nay mới nhất trả hồn lại, cù sang trọng nom người ngồi cạnh bản thân bất giác cảm nhận thấy sởm tua ốc. Người con trai bại liệt với cùng một khí hóa học khiến cho người tao vừa vặn cảm nhận thấy ham mê hoặc sau này lại mức giá toát sinh sống sườn lưng khi phát hiện ra nụ cười cợt yêu thương mị của anh ấy tao. Lam Tư nom cô nàng Review. Không xinh mang lại lắm tuy nhiên khiến cho người tao vừa vặn nom lại mong muốn nom lại đợt tiếp nhữa. Nhìn người phụ nữ này anh cảm nhận thấy thân quen, anh lục lại trí tuệ bản thân thì vạc sinh ra một thực sự cực kỳ thú vị. Cô gái này là siêu trộm tăm tiếng Mộc Tùy Tâm, cũng chính là người chị gái tuy nhiên lâu nay ni phu nhân của Tề Mặc mong muốn thăm dò cũng ko thấy, nào ngờ anh lại sở hữu diễm phúc bắt gặp được vận may này. Sở dĩ Lam Tư biết đó là Tùy Tâm vì thế với chuyến vượt lên trên lo ngại mang lại Tùy Tâm, kinh khủng chị gái với chuyện nên cô tiếp tục nhờ Thiên Vũ trả mang lại anh tấm hình ảnh Mộc Tùy Tâm khoác bộ đồ áo đỏ au sáng sủa chói. Thấy người con trai ngồi cạnh bên chiếu hai con mắt yêu thương mị vô bản thân, Tùy Tâm ko ngoài cảm nhận thấy không dễ chịu, cô nhíu mi. Lam Tư cũng nhíu mi, bạc môi mức giá lùng phát biểu nhì chữ "Bẩn xe". Theo bản năng, Tùy Tâm nom xuống chân, cô bị thương ở chân, hiện nay đã trở nên chảy thật nhiều ngày tiết. Lúc nãy vì thế lo ngại mang lại tính mạng con người, không tồn tại thời hạn lo ngại mang lại kiểu mẫu chân, giờ an toàn và đáng tin cậy rồi, cô mới nhất cảm nhận thấy nhức buốt tuy nhiên cố kìm giữ lại vì thế thấy vị bại liệt giơ tay ra:
"Siêu trộm Mộc Tùy Tâm, với diễm phúc được bắt gặp cô."
Tùy Tâm hoảng loạn, sao anh tao biết cô, cô với xúc cảm bản thân chuẩn bị bị tiến hành hầm cọp tuy nhiên tâm lí của một siêu trộm nhắc nhở cô nên tỉnh bơ.
"Tại sao anh biết tôi?"
Người bại liệt ko phát biểu gì tuy nhiên lại nở một nụ cười cợt yêu thương mị thực hiện cô càng kinh khủng hãi rộng lớn. Lúc này kiểu mẫu chân Tùy Tâm bại liệt buốt như với hầm ngàn mũi kim đâm vô, tiếp sau đó trước đôi mắt tối sầm lại. Cô nhanh gọn lịm lên đường.
***
Mộc Tùy Tâm tỉnh dậy, cô thấy bản thân đang trong một căn chống đa số toàn màu xanh lá cây dương, tuy nhiên nó ko tạo nên mang lại cô xúc cảm tươi sáng, thanh bay tuy nhiên cực kỳ lạnh giá. Cô bất giác rùng bản thân. Trong đầu vừa vặn xuất hiên ý muốn chạy trốn, một giây sau ý tưởng phát minh cô vừa vặn suy nghĩ rời khỏi bị dập tắt ngay lập tức vô trứng khi cô liếc xuống kiểu mẫu chân bị băng Trắng toát. Tùy Tâm thở lâu năm, đúng vào khi bại liệt cửa ngõ chống nhảy há, một người con trai tràn khí hóa học phi vào. Lại là anh tao, người con trai với nụ cười cợt căm ghét. Lam Tư lên tiếng:"Mộc Tùy Tâm, cô nên yên phận lên đường, Mộc Ly Tâm đang được vô tay tôi."
Không ngoài Dự kiến của Lam Tư, mặt mày Tùy Tâm ngay lập tức xám ngoét, cô gằn giọng:
"Anh dám làm những gì em ấy, tôi sẽ không còn thả mang lại anh!"
"Với mức độ lực của cô ấy ở Lam bang thì thực hiện được gì. Tại phía trên, cô ko bởi một con cái loài kiến, không chỉ có thế chân lại bị thương thì thực hiện cơ hội này hoàn toàn có thể..."
Lam tư cố ý phát biểu mập nhòa ý anh tao phát biểu cô ko lúc nào hoàn toàn có thể phát hiện ra mặt mày Ly Tâm còn chưa nói đến việc việc cứu vớt người rồi chạy bay.
"Cái gì? Lam Bang?"
Tùy Tâm chửi thì thầm, ai ai cũng biết vô giới hắc đạo Tề gia uy danh tư phương tuy nhiên còn tồn tại Lam Bang là tổ chức triển khai à ko, là gia tộc hắc đạo có một không hai xứng tầm với Tề gia "Vậy không lẽ anh là Lam Tư?"
"Tôi mến người mưu trí."
Làm siêu trộm bao nhêu năm, cô cũng tài giỏi tương tự Ly Tâm là biết nom sắc mặt mày của những người không giống, biết tâm trí coi yếu tố hoàn cảnh này nên thực hiện thế này nhằm đạt được quyền lợi. Ngay ngay lập tức cô thay cho thay đổi thái phỏng, cười cợt nịnh nọt nọt:
"Lam lão đại, xin xỏ anh chiếu cố mang lại."
Lam tư mức giá lùng "Thu lại nụ cười cợt của côđi."
***
Tề Thiên Vũ cúi đầu, trước mặt mày cậu bé bỏng là hình hình ảnh Tề Mặc đang được cực kỳ phẫn nộ lưu giữ quát:
"Không nên phụ thân tiếp tục phát biểu rồi sao, con cái ko được quy tắc trèo ban công nhằm vô chống phụ thân u một đợt tiếp nhữa." Tề Mặc cười cợt nguy hại.
"Hay là mong muốn lên đường Châu Phi thực hiện người rừng?"
Tề Thiên Vũ cực kỳ nhạy cảm với câu này. Ngay cả trượt đau tới đâu cậu bé bỏng cũng ko khóc tuy nhiên nghe thấy lời nói rình rập đe dọa của Tề Mặc lại oe oe ăn vạ, chạy cho tới mặt mày Phong Vân nũng nịu:
"Chú xinh đẹp mắt, phụ thân bắt nạt con cái. Mau trả con cái lên đường."
Tuy lời nói của Thiên Vũ mập nhòa tuy nhiên Phong Vân hiểu ý của cậu bé bỏng mong muốn qua quýt Lam Bang, ở với Lam Tư. Phong Vân thở lâu năm liên tiếp, sau cùng cũng Chịu há miệng:
"Phải coi ai bại liệt với đồng ý ko đã!"
Thiên Vũ ngay lập tức chạy qua quýt, sà vô long Ly Tâm, bàn tay xoa xoa vô mặt mày cô lấy lòng. Ly Tâm hiểu ý.
"Thôi được, coi như qua quýt bên kia tự động kiểm điểm lỗi."
Nhưng trong tâm địa cô lại suy nghĩ Tề Mặc chắc chắn rằng đang xuất hiện ý này. Tề Thiên Vũ lên đường, Tề Mặc càng dễ dàng và đơn giản hành vi tuy nhiên ko kinh khủng ai bại liệt gây phiền hà. Con trai vừa vặn tách ngoài, Ly Tâm đùng một phát cảm nhận thấy bao tử cuộn lên, ngay lập tức mong muốn ói. Cô bụm mồm chạy vào trong nhà dọn dẹp vệ sinh. Tại ngoài Tề Mặc nở một nụ cười cợt không nhiều. Lập Hộ nhâm nhẩm "Lẽ này..." còn Tứ Ưng mặt mày ngay lập tức gửi màu: Trắng bệch, rồi xám ngoét và tạm dừng ở tím tái ngắt. Bao nhiêu năm đương đầu với tử vong chúng ta đều ko kinh khủng, chỉ tô chuyện này. Ly Tâm tuy vậy với bầu, chắc chắn chúng ta sẽ ảnh hưởng cô quấy rầy cho tới quá sinh sống thiếu hụt bị tiêu diệt. Phong Vân phát biểu với Thiên Vũ:
"Cháu ngoan ngoãn, sẵn sàng với em."
Thiên Vũ ngay lập tức trở mặt mày "Vậy con cháu ko lên đường nữa"
Câu phát biểu vừa vặn dứt, lời nói bá đạo của Tề Mặc vang lên: "Không được."
Xem thêm: đừng hòng chạy thoát
Tề Thiên Vũ biết ko thể thay cho thay đổi được ý phụ thân, ngay tắp lự cảm nhận thấy hối hận hận. Cái gì tuy nhiên quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy. Cái gì tuy nhiên nhất ngôn cửu đỉnh... Cậu bé bỏng nhíu mi, ngoan ngoãn ngoãn về phong sẵn sàng tư trang nhằm "lên lối cho tới căn nhà vợ". Lúc bại liệt Ly Tâm mặt mày Trắng bệch như tờ giấy tờ bước rời khỏi, tuy rằng vậy vẫn cười cợt. Cô biết bản thân lại sẵn sàng nhận thêm một đái quỷ, cô quét dọn ánh nhìn thâm nám hiểm qua quýt năm người đang được lo ngại rồi đủng đỉnh rãi tiến bộ vô lòng của Tề Mặc. Anh bất giác vuốt tóc cô, tiếng nói ôn nhu chứa chấp lên:
"An phận là căn nhà kiểu mẫu đi"
Tin tức này nhanh gọn Viral cả giới Hắc đạo tuy nhiên người này bại liệt bị kìm hãm ở đại phiên bản doanh của Lam bang vẫn ko hề hoặc biết. tụi chúng ta (gia tộc hắc đạo) vẫn tồn tại ghi nhớ ơn cứu vớt mạng của Ly Tâm nên nhanh gọn gửi thật nhiều vật bửa mang lại cô. phần lớn người cho tới thăm hỏi Ly Tâm tuy nhiên không mong muốn chớ nói đến việc Ly Tâm, trong cả Hoàng Ưng hoặc Hồng Ưng cũng ko phát hiện ra mặt mày.
Bình luận