Từng ngày từng ngày trôi qua quýt, không tồn tại sóng gió máy gì, yên lặng ổn định như mặt mũi hồ nước, có những lúc Kiều Y Y cảm nhận thấy tuồng như Sóc Phong yên lặng ắng quá mức cho phép, thì tiếp tục nhập một khi hạnh phúc đem cô ra phía bên ngoài nghịch tặc, cô chắc chắn tiếp tục lựa chọn 1 điểm vô nằm trong náo sức nóng, ví như vỏ hộp tối.
Chỉ là ở vỏ hộp tối, anh lại tỉnh bơ thành thục như thông thường, Kiều Y Y dứt khoát bỏ lỡ.
Bạn đang xem: chỉ muốn làm ông xã của em
Chủ nhật, chúng ta lên đường vườn thực vật, ở nhập vườn thực vật, chúng ta coi đầy đủ loại mẫu mã kỳ kỳ lạ và thực vật thông thường.
Đi mệt nhọc, chúng ta lại ngồi phía trên ghế lâu năm nghỉ dưỡng, xa xôi xa mang trong mình một đám trẻ con được thầy cô dẫn lên đường, hạnh phúc ríu rít.
Kiều Y Y nhìn theo dõi ánh nhìn của anh ấy, "Thích trẻ con con cái sao?" Cô ở lân cận một vừa hai phải hấp thụ nước, một vừa hai phải căn vặn.
"Không thích!"
Cô giới hạn động tác hấp thụ nước lại, cô kinh ngạc nhìn anh, đó là phiên thứ nhất cô nghe anh rằng ghét bỏ điều gì như thế, thiệt sự là cô cực kỳ ngạc nhiên.
"Tại sao?" Cô buông ống bú rời khỏi, tráng lệ và trang nghiêm nhìn anh chằm chằm.
Sóc Phong lại lặng lẽ nhìn đứa trẻ con không ở gần.
Có thiệt là ko mến không? Kiều Y Y cũng ko gọi được xúc cảm ko mến này nhập đôi mắt anh, tuồng như anh tương đối kỳ kỳ lạ, tuy nhiên nhưng mà những điều cô thổ lộ không tồn tại gì ko đích thị.
Cô cúi đầu nhìn, lại thấy anh tợp trộm đồ uống của cô ấy, cô vỗ nhập anh, "Muốn tợp thì tự động lên đường mua sắm, tại vì sao hấp thụ nước của em?"
Anh mặt dày mày dạn nói: "Uống nước cướp được cực kỳ ngon!"
"Anh đầy đủ rồi đấy! Em còn ko tợp đủ!" Cô thơ ngây đẩy anh rời khỏi, chạy lên đường.
Xem thêm: mùa quýt chín
Hai người như thể giống như các đứa nhỏ nhắn ko rộng lớn, tiếng ồn không ngừng nghỉ, tựa như dừng ứ đọng khi nảy đơn giản ảo giác của cô ấy.
Mùa tấp nập, cây đứng ở nhì mặt mũi kêu xào xạc, lá rụng gold color như bươm buớm bị tiêu diệt lên đường tấn công mất mặt kỹ năng cất cánh lượn, lấy lối cong quỹ tích rớt vào cả vùng khu đất, bám nhập bùn.
Sóc Phong cõng Kiều Y Y đứng bên dưới tàng cây, 1 mình nhìn lá rụng cho tới ngẩn người, khi Kiều Y Y bên trên sườn lưng anh lấy nón xuống căn vặn, "Đến điểm rồi?" Cô mệt rũ rời vuốt đôi mắt.
Anh lấy lại ý thức, nối tiếp lên đường, Kiều Y Y xoay đầu lại liếc đôi mắt nhìn khu vực anh một vừa hai phải tạm dừng, cũng ko vạc hiện tại đồ vật gi, "Anh một vừa hai phải nhìn loại gì?"
"Lá rụng."
"Có gì nhằm nhìn?" Kiều Y Y ngáp lâu năm.
"Y Y, ý niệm hương thụ sự vật của tất cả chúng ta không giống nhau."
Kiều Y Y bĩu môi, "Cái này gọi là bù phủ lẫn nhau đạt được hoặc không! Nếu là 1 trong song tình nhân nhìn sự vật và một ý kiến, thì ko thú vị nhiều, chúng ta trai rằng, a, lá rụng thiệt đẹp nhất, bạn nữ rằng, đích thị vậy, nhìn thiệt đẹp nhất . . . . . . Anh đoán coi, tiếp này sẽ như vậy nào?"
Sóc Phong chau ngươi, "Tiếp này sẽ như vậy nào?"
Xem thêm: truyện vợ bầu lại muốn chạy
"Kế tiếp là anh nhìn em, em nhìn anh, không còn chuyện rồi!" Kiều Y Y một vừa hai phải rằng, một vừa hai phải hung hăng gắt giọng tấn công anh.
"Ha ha. . . . . ." Anh mỉm cười rời khỏi giờ đồng hồ, "Quả nhiên em ko cần là kẻ thông thường, lý giải thiệt quánh biệt!"
"Cái rắm! Đừng nghĩ rằng em ko nghe rời khỏi anh đang được mỉm cười nhạo em!" Kiều Y Y đang được buồn ngủ đã và đang tỉnh, cảm nhận thấy cực kỳ bất mãn với anh, cô nói: "Tự cho chính bản thân thanh cao!"
Bình luận