Chương trước Chương tiếp
Trong sàn bar ồn ã, từng tiếng động đều ngừng lại.
Bạn đang xem: anh ấy sao có thể thích tôi
Xem thêm: truyện niên bách ngạn
Tiếng người náo nhiệt độ cũng lặng bặt.Cách chân lếu loàn như dẫm lên thảm mút hút âm.Tiếng nhạc nhịn nhường như cũng đã trở nên dìm nội địa, dập tắt.Giữa toàn bộ những tiếng động bị dập tắt ấy, với cùng một tràng giờ đồng hồ "thịch thịch" theo đòi quy luật phân phát đi ra kể từ lồng nguc, từng chút từng chút chụp thiệt mạnh lên màng tai Park Chaeyoung.Đến tận khi nhân viên cấp dưới đáp ứng xách vỏ hộp cứu vãn thương vội vã vàng chạy cho tới, rộng lớn giờ đồng hồ gọi gì tê liệt, lỗ tai bị giờ đồng hồ tim đập lấp ăm ắp của Park Chaeyoung mới mẻ banh đi ra một khoảng tầm rỗng tuếch.Những tiếng động xa xôi xa ấy lại lần tiếp nữa ập cho tới như sông cuộn biển cả gầm.Yên tay bịa bên trên vai Jeon Jungkook của Park Chaeyoung nhẹ nhàng buông xuống, vội vã vàng đứng lên kể từ bên trên người anh, nhường nhịn địa điểm mang đến nhân viên cấp dưới đáp ứng, đứng xa xôi đi ra vài ba bước.Nhìn nhân viên cấp dưới đáp ứng lôi ra một vòng băng vải vóc, ngồi xổm xuống cầm và dữ không để máu chảy quá nhiều chỗ bị thương mang đến Jeon Jungkook.Nhìn Jeon Jungkook vẫn lười biếng nói chung biếng nhờ vào sô trộn coi cô, bên trên đầu ngón tay cong cong vẫn treo cái khăn lụa.Nghe giờ đồng hồ hát nhập quán vẫn nối tiếp, một câu "I think I've got a crush on you" ko biết tiếp tục phun trúng nhập tim ai.*Park Chaeyoung ko cần trước đó chưa từng thấy chuyện lếu loàn ở vỏ hộp tối, tuy nhiên đứng coi thì không giống tự động hưởng thụ, cả một mảng lếu loàn trọn vẹn không tồn tại chút manh côn trùng hoàn hảo.Cuối nằm trong nghe trình bày là với người báo công an, nằm trong thằng bạn lên đường cộng đồng với Jeon Jungkook tiếp cận bốt công an lập biên bạn dạng với Kim Jennie và Lim Yeonjin.Park Chaeyoung chỉ mải phiền lòng mang đến Jeon Jungkook, hóng đáp ứng sơ cứu vãn mang đến anh, dẫn anh thoát khỏi sàn bar, lên xe pháo Kim Jennie nhằm lại cho tới khám đa khoa ngay sát tê liệt.Ghế sau của Panamera không thật rộng lớn, Park Chaeyoung xuất hiện ghế phụ mang đến Jeon Jungkook, đợi anh ngồi đoạn mới mẻ vòng đi ra ghế lái.Thấy Jeon Jungkook dựa sườn lưng nhập ghế nhắm đôi mắt, sắc mặt mũi với chút mệt rũ rời, Park Chaeyoung nhỏ giọng hỏi: "Khó Chịu đựng lắm ạ?"Jeon Jungkook híp đôi mắt liếc coi cô một chiếc.Park Chaeyoung còn tưởng anh tiếp tục vấn đáp một câu "Chảy ngày tiết nhiều thế không lẽ lại tự do thoải mái à", thế nhưng mà anh chỉ khàn giọng đáp "Vẫn ổn".Câu "Vẫn ổn" này lọt được vào tai Park Chaeyoung nghe còn không dễ chịu hơn hết "Khó chịu".Park Chaeyoung mím môi, ko trình bày gì thắt chão tin cậy, hãy nhanh tay phát động xe pháo.Sắp nhấn ga mới mẻ phân phát hiện nay trước người Jeon Jungkook rỗng tuếch ko."Dây tin cậy..." Cô trình bày được 1/2 thì tạm dừng, toá chão tin cậy của tớ thuồn người lịch sự, vật lộn kéo chão tin cậy nhập mặt mũi tê liệt sườn Jeon Jungkook.Hình như cảm biến được cô cho tới ngay sát, Jeon Jungkook cúi đầu coi.Động tác như thế, cằm ko thể tránh khỏi nhưng mà cọ nhẹ nhàng Tột Đỉnh đầu cô.Da đầu chợt tê liệt ngứa, Park Chaeyoung nín thở một hồi, tiếp sau đó nhanh gọn kéo chão tin cậy."Cạch" một chiếc thắt đoạn chão tin cậy, Park Chaeyoung ngồi lại, lờ lững rãi thở đi ra một tương đối cực kỳ rất nhẹ nhàng một vừa hai phải cần nín lại.*Đến khám đa khoa xử lý chỗ bị thương với Jeon Jungkook đoạn được xem là rộng lớn một giờ sáng sủa.Ra ngoài khám đa khoa, Park Chaeyoung sẽ có được điện thoại cảm ứng thông minh của Kim Jennie, nghe trình bày nhì cô tiếp tục lập biên bạn dạng đoạn, thương hiệu treo đinh giã và thương hiệu khoác áo khóa ngoài quá nhận tiếp tục hợp tác cùng nhau nhằm vứt dung dịch — Một người dây dính lại gần, một người nhân khi những cô ko dự phòng nhằm vứt dung dịch, tuy nhiên nhất quyết trình bày chúng ta chỉ ham muốn trêu đùa, không tồn tại ý đồ gia dụng ra đi rộng lớn.Kết trái ngược ví dụ còn cần hóng report thẩm định dược phẩm của công an. Nhưng vì như thế không khiến đi ra tổn thương gì đáng chú ý với những cô, kiên cố ở đầu cuối tiếp tục đơn giản bồi thông thường rồi đoạn việc.Park Chaeyoung nghe đoạn một lô phiền nhiễu tê liệt, coi Jeon Jungkook, trong trái tim càng tức bực.Mấy ngày hôm trước cô còn suy nghĩ, sao cho tới cô lại chỉ mất banh mùng hero cứu vãn người đẹp nhưng mà không tồn tại kết mùng hero cứu vãn người đẹp.Bây giờ banh mùng kết mùng đầy đủ cả, cô lại hối hận hận.Tuy theo đòi lời nói bác bỏ sĩ cung cấp cứu vãn, chỗ bị thương của Jeon Jungkook chỉ ở tầm mức chừng "Rất nhẹ", vẫn ko thể tách ngoài uốn nắn ván sau thời điểm chằm chỗ bị thương, rồi còn cần tu dung dịch, chở che, thay cho dung dịch, thái sợi.Cả quãng lối kể từ khám đa khoa cho tới Vọng Giang phủ, Park Chaeyoung cứ như cải White héo ko ư hử một giờ đồng hồ. Đến tận Lúc chạy xe pháo cho tới tầng hầm dưới đất quần thể người ở, chuẩn bị cần tách đi ra, cô mới mẻ ko kìm được thở nhiều năm với Jeon Jungkook."Ai ko biết còn tưởng tôi một vừa hai phải bị chẩn đoán quy trình cuối." Jeon Jungkook nhắm đôi mắt cả quãng lối, giờ mới mẻ lên giờ đồng hồ.Park Chaeyoung nghẹn họng: "Tôi khồng hề bị thương thế này khi nào nên coi với tương đối hoảng hốt..."Thấy Jeon Jungkook ko tiếp lời nói, cô lại phân phát sầu: "Bị thương chính tay cần còn phiền rộng lớn. Bây giờ anh cảm hứng thế nào là, với nhức ko, với tác động cho tới sinh hoạt thông thường không?""Sinh hoạt thông thường cái gì?""Thì lát nữa lên ngôi nhà anh ham muốn tắm cọ thay cho ăn mặc quần áo gì tê liệt ý.""Tôi trình bày tác động thì cô tính sao?""Tôi...""Vậy cô chất vấn làm những gì." Jeon Jungkook liếc cô một chiếc rồi toá chão tin cậy.Park Chaeyoung thời gian nhanh chân xuống xe pháo chung anh xuất hiện, giải thích: "Ý tôi là nếu như với tác động, hay những gọi trợ lý Nam cho tới chở che anh?""Hơn nửa tối rồi, ko nhằm người tao ngủ à?""Thật đi ra tôi hoàn toàn có thể ko ngủ, tuy nhiên thiệt sự tôi thì ko tiện..." Park Chaeyoung coi anh, "Nếu tôi là nam nhi, xẩy ra việc thế này chắc chắn rằng tôi tiếp tục ở mặt mũi anh 24/24 chở che anh."Jeon Jungkook mỉm cười hừ một giờ đồng hồ, trở về phía cầu thang máy.Park Chaeyoung coi bóng sườn lưng anh vài ba giây, vội vã vàng theo đòi sau, gọi một tiếng: "Jeon Jungkook."Jeon Jungkook giới hạn bước xoay đầu lại, mí đôi mắt tương đối nâng lên: "Định cảm ơn thì miễn."Tiếng "Cảm ơn" cho tới mặt mũi mồm của Park Chaeyoung bị nuốt quay trở lại.Nghĩ một lúc, nhì chữ này trái ngược thực nhẹ nhàng như lông, nhịn nhường như chỉ giảm sút trọng trách của chủ yếu cô, chứ chẳng tiện ích gì với Jeon Jungkook.Nói đi ra thiệt sự không đủ chân thành hơn hết ko trình bày.Park Chaeyoung nhíu nhíu mày: "Ai trình bày tôi ấn định cảm ơn.""Không thì sao?""Tôi ấn định trình bày..." Park Chaeyoung nhanh gọn động óc, tương đối gượng gạo gạo hợp tác đi ra sau sườn lưng, ngước đôi mắt coi anh nói: "Ngủ ngon..."Jeon Jungkook nhướng mi.Không đợi anh với phản xạ tiếp theo sau, Park Chaeyoung tiếp tục tảo người vội vã vàng quay về xe pháo, xoay đầu xe pháo lái lên đường.*Sáng sớm ngày tiếp theo, Park Chaeyoung tự động thức dậy theo đòi tinh chỉnh của đồng hồ đeo tay sinh học tập, trở bản thân suy nghĩ ham muốn nhắm đôi mắt tăng một ít, lại liếc đôi mắt thấy Kim Jennie ở ở kề bên, những hình hình ảnh tối qua chuyện hiện thị lên nhập đầu cô như 1 tập phim.Tối qua chuyện Kim Jennie về còn muộn hơn hết cô, về cho tới ngôi nhà mệt nhọc cho tới nỗi ko trình bày nổi một câu, làm sạch mỹ phẩm tắm cọ đoạn là ngủ luôn luôn.Đến tận giờ này nhì cô vẫn ko thì thầm cùng nhau được câu nào là.Nghĩ vậy, Park achaeyoung chợt với chút ko ngủ nổi, trườn cho tới tủ đầu nệm lấy điện thoại cảm ứng thông minh.Đầu óc còn ko suy nghĩ đi ra tiếp tục trình bày gì, tay tiếp tục banh khuông thoại WeChat với Jeon Jungkook.Con trỏ lấp láy, Park Chaeyoung coi chằm chằm khuông chat, cứ cảm nhận thấy nên chất vấn thăm hỏi gì tê liệt, tuy nhiên lại ko biết nên banh lời nói thế nào là.Kéo lên bên trên, cả màn hình hiển thị "Sếp" với "ạ", lịch sử dân tộc truyện trò toàn là việc làm.Sau những lời nhắn việc làm như vậy, nhắn tiếp cái gì rồi cũng cảm nhận thấy bất ổn, Park Chaeyoung gõ bao nhiêu chữ rồi lại xóa, ở đầu cuối buông điện thoại cảm ứng thông minh xuống.Kim Jennie ở kề bên ngáp nhiều năm tảo sang: "Sáng sớm nhắn tin cẩn với ai đấy?""Có nhắn đâu," Park Chaeyoung nhấp lên xuống đầu: "Xem đồng hồ đeo tay thôi.""Ồ, coi đồng hồ đeo tay cần banh khuông chat với Jeon Jungkook đi ra, gõ bao nhiêu chữ đoạn lại xóa nhỉ.""..."Sao còn đùa trò bẫy cô nữa?Park Chaeyoung cạn lời nói trợn mắt: "Sao mi tinh ma đôi mắt y chang anh tao thế? Tốt nghiệp học viện chuyên nghành công an đấy à?""Hử?" Kim Jennie lòi ra vẻ hào hứng, "Mày khen ngợi tao tinh ma đôi mắt thì cứ khen ngợi thôi, sao cần khen ngợi cả Jeon Jungkook thế?""Mày trình bày mang đến rõ rệt nha, tao đang được khen ngợi à? Tao đang được chửi nhé.""Khen hoặc chửi ko cần thiết, cần thiết là sáng sủa sớm một vừa hai phải banh đôi mắt trình bày câu nào là câu nấy ko tách người tao." Kim Jennie liếc coi cô, xuống nệm lên đường dọn dẹp vệ sinh.Park Chaeyoung cũng ngồi dậy, trình bày với nhập chống tắm: "Tao suy nghĩ cho tới chuyện ngày qua nhưng mà hoảng hốt chứ sao, nên mới mẻ suy nghĩ cho tới anh tao.""Tao suy nghĩ cho tới cũng hoảng hốt nè, tuy nhiên tao ko suy nghĩ kiểu như mi, tao chỉ ham muốn lặt vặt đầu nhì thương hiệu chó tê liệt xuống thôi.""Chuẩn..." Cuối nằm trong cũng hoàn toàn có thể thực hiện tổng kết với con cái các bạn, Park Chaeyoung ko kìm được lòng: "Chó chết! Cặn buồn phiền phái mạnh giới! Cặn buồn phiền xã hội!"Kim Jennie tiếp lời: "Thiên lôi tiến công xuống! Chết ko toàn thây!"Chủ đề xoay xung quanh Jeon Jungkook xa xôi tách, nhì người nằm trong cộng đồng chí tuyến chửi mắng một khi, tiến công cất cánh 1/2 cảm hứng hoảng hốt hãi.Park Chaeyoung nghỉ dưỡng đoạn lưu giữ cho tới Lim Yeonjin, suy nghĩ cô với Kim Jennie còn ổn định, cô bé nhỏ tê liệt lần thứ nhất lên đường bar chắc chắn rằng đã trở nên đe cho tới choáng ngợp, lấy điện thoại cảm ứng thông minh nhắn tin cẩn mang đến cô ấy, chất vấn cô tiếp tục tách nệm ko, đang khiến gì.Lim Yeonjin ngay thức thì trả lời: "QAQ Em thức dậy đoạn ko ngủ lại được nữa, đang được ghi chép tè luận gửi sếp Jeon."Park Chaeyoung: "?"Lim Yeonjin gửi sang 1 hình ảnh chụp màn hình hiển thị, Park Chaeyoung quét dọn đôi mắt qua chuyện phần nền xanh lơ.Thấy con cái bé nhỏ trước không còn là quan hoài thương thế của Jeon Jungkook, tiếp sau đó nài lỗi vì như thế tối qua chuyện làm ra tăng phiền nhiễu mang đến anh, không chỉ có thế đáp ứng về sau tiếp tục lưu ý, không nhiều cho tới những điểm thế này.Quả là mới mẻ chất lượng nghiệp ko lâu, tè luận vừa đủ khai, quá, gửi, phù hợp trọn vẹn là mẫu hình xài chuẩn chỉnh của thư đáp ứng, từng chữ đều tràn ngập khát vọng sống sót sau thời điểm cung cấp bên dưới khiến cho phiền nhiễu mang đến cung cấp bên trên.Park Chaeyoung dở khóc dở mỉm cười, quan sát về phần nền White.Mới sáng sủa sớm, Jeon Jungkook thế và lại vấn đáp chỉ với sau vài ba phút: "Không rất cần phải kể từ vứt hoạt động và sinh hoạt vui chơi thông thường, việc này trách cứ nhiệm ko nằm tại cô."Tay ráng điện thoại cảm ứng thông minh của Park Chaeyoung nhẹ dịu siết lại.Thật đi ra tâm lý của cô ý và Lim Yeonjin với phần kiểu như nhau, chỉ không giống là Lim Yeonjin không nhiều cố kỵ rộng lớn, nhỏ gọn dứt khoát trình bày trực tiếp những lời nói này với Jeon Jungkook, còn cô lại ko biết trình bày thế nào là.Tuy đó là những lời nói Jeon Jungkook trình bày với Lim Yeonjin, tuy nhiên cô vẫn cảm nhận thấy bản thân cũng khá được một ít yên ủi.Anh ko trình bày "Về sau chớ đi ra lối muộn như thế" hoặc "Đừng ăn diện hở hầm như thế".Anh trình bày "Việc này trách cứ nhiệm ko nằm tại cô".Điện thoại lúc lắc lên, cắt theo đường ngang loại tâm lý của Park Chaeyoung.Lim Yeonjin chợt gửi lịch sự một chiếc meme khóc rống: "Trời khu đất ơi, sao sếp chất lượng thế!"Park Chaeyoung đang được gõ chữ ấn định bảo "Cũng được", Lim Yeonjin tiếp tục nhắn tiếp: "Chị Chaeyoung, chị thấy sếp với cần tương đối..."Park Chaeyoung: "Hơi?"Lim Yeonjin: "Em chỉ đoán đại thôi nhé... Chị chớ mỉm cười em đấy."Park Chaeyoung: "Nói lên đường."Lim Yeonjin: "Em ham muốn trình bày là, anh ấy với cần tương đối... mến em không?""???"Park Chaeyoung xốc chăn xuống nệm, thay đổi tay gõ chữ: "Sao em suy nghĩ thế?"Lim Yeonjin: "Em chỉ suy nghĩ vẩn vơ thôi... Tối qua chuyện em cứ nhằm ý người cho tới ngay sát chị với sếp chính không? Cứ cảm hứng thỉnh phảng phất anh ấy lại coi em? Với lại tối qua chuyện sau thời điểm ngăn chặn thương hiệu tê liệt, còn êm ả chất vấn em liệu có sao không..."Park Chaeyoung: "Chẳng lẽ ko cần là coi chị à? Không cần là êm ả với chị à?"Park Chaeyoung nhắn lịch sự, gọi một thứ tự rồi ngay thức thì tịch thu.Lim Yeonjin: "Chị tịch thu nào đấy ạ?"Park Chaeyoung: "Ý chị là, cái địa điểm như sàn bar ý, bầu không khí cực kỳ mờ ám, em coi ai cũng tiếp tục cảm nhận thấy là kẻ tao đang được coi em, nghe ai trình bày cũng tiếp tục cảm nhận thấy êm ả rộng lớn thông thường. Đây là chuyện cực kỳ thông thường."Lim Yeonjin: "Vậy là em suy nghĩ nhiều rồi! May may may, cảm hứng của em với sếp như loại với ông nội em ý, nhỡ nhưng mà anh ấy mến em, em cũng ko biết cần làm thế nào.""..."Park Chaeyoung yên ủi Lim Yeonjin vài ba câu, suy nghĩ ngợi rồi banh khuông chat với Jeon Jungkook, thăm hỏi dò thám nhắn một câu: "Sếp, anh dậy ko ạ?"Một phút trôi qua chuyện, không có bất kì ai vấn đáp.Hai phút trôi qua chuyện, không có bất kì ai vấn đáp.Mười phút trôi qua chuyện, không có bất kì ai vấn đáp.Park Chaeyoung lại banh khuông chat với Lim Yeonjin: "Tin nhắn ở đầu cuối sếp gửi mang đến em là khi nào?"Lim Yeonjin: "Bảy phút trước ạ."Bảy phút trước... Vậy chẳng cần là tía phút sau thời điểm cô gửi tin nhắn nhắn sao?Anh vấn đáp lời nhắn của Lim Yeonjin, ko vấn đáp cô.Đừng trình bày là với ý với Lim Yeonjin thiệt nhé.Park Chaeyoung ỉu xìu.Kim Jennie ra đi kể từ chống tắm, Đánh Giá biểu cảm của cô: "Sao đấy?"Park Chaeyoung kể lại với Kim Jennie."Mày coi mi coi," Kim Jennie nhìn qua điện thoại cảm ứng thông minh của cô ý, "Câu chất vấn này vốn liếng tiếp tục bất nghĩa rồi. Người tao ko mới lớn ko vấn đáp được mi, tiếp tục dậy vấn đáp mi một câu 'Rồi' thì với nghĩa gì không? Câu chất vấn tiếp tục xàm xí, mi lại còn gọi người tao 'Sếp', coi mong chờ người tao vấn đáp cái gì?""Không thì gọi là gì?"Kim Jennie: "Gọi ông chồng ơi, đáp ứng vấn đáp tức thì và luôn luôn."
Chương trước Chương tiếp
Bình luận